TÌNH MẸ QUANH NĂM

TÌNH MẸ QUANH NĂM

Chuyện Đó Đây - Mar 24/03/2014

Trời mùa xuân, quây quần bên bếp lửa Nghe mẹ kể mà mê chuyện ngày xưa Tiếng lửa reo hòa theo tiếng hạt dưa Cắn đỏ môi, trông nồi bánh chín chưa!!!

Thư gởi đồng môn ''Làng Sư Phạm'' hai Khóa Lương Văn Can và Huỳnh Thúc Kháng

Quý Thầy Cô thân mến,

Ở bên nhà, chỉ còn ba tiếng đồng hồ cuối cùng của Ngày Lễ Quốc Tế dành cho Phụ Nữ. Nhìn lên Di Ảnh Thân Mẫu của mình, tôi rơi lệ là ''nén hương lòng'' thay cho ''những đóa hoa tươi'' dâng lên Đấng cưu mang mình, rồi nghĩ tới các Bạn ''mồ côi Mẹ'' như tôi và mừng cho những ai đang còn Mẹ ở dương thế nầy.

Xin cám ơn các Thầy Cô trong Làng Sư Phạm ''thay mặt'' đồng môn ở xa để đến kính viếng ''Thân Sinh đã từ trần'' và Tang Gia của một số Bạn. Xin cám ơn những Bạn đã nhanh chóng báo Tin Buồn đến đồng môn. Xin cám ơn những Bạn đã trải lòng thành thơ để cảm thông nỗi buồn của đồng môn. Xin cám ơn Chị Xuân Vũ đã tặng Làng bài thơ dạt dào Tình Mẹ Hiền. Xin cám ơn Cô Tôn Nữ Huệ Tâm quá nhiệt tình làm theo lời tôi ''xin'' là chuyển đến đồng môn thư và thơ của tôi.

''Ngỏ lời nhờ'' Cô giúp ''người-thương-Mạ'' thì được Cô ''cho toại nguyện'' là Món Quà Vô Giá. Cô lại còn chờ ''Ngày 08, Tháng Ba'' để đưa bài ''Ý Xuân Đẹp Nhất Cõi Đời'' lên mạng, khiến tôi vô cùng cảm động bởi vì Bác Gái, những Bà Mẹ khác và Mạ tôi đều ''tâm đắc'' Nghĩa Cử của Cô.

Tôi đã làm rất nhiều thơ về Cha-Mẹ. Và, hôm nay, nhờ Cô, tôi bèn vào ''Trang Thơ'' của tôi dành cho ''Cha Mẹ'', chọn bài ''Tình Mẹ Quanh Năm'' để gởi (nó) đến đồng môn. Thấy Cô quá thương Mạ cũng là ''một phần động lực'' giúp tôi sẽ làm thêm thơ về MẸ.

Tôi lại nhờ Cô vui lòng chuyển ''thư và thơ'' của tôi đến làng Sư Phạm và tin chắc rằng Cô không nỡ ''từ chối'' việc làm dễ thương này mà Hương Linh Mạ tôi cũng rất cám ơn Cô.

Xin cám ơn tất cả quý Thầy Cô.

Quý mến,

Phan văn Phước

BÀI THƠ:

 

TÌNH MẸ QUANH NĂM

 

Trời mùa xuân, quây quần bên bếp lửa

Nghe mẹ kể mà mê chuyện ngày xưa

Tiếng lửa reo hòa theo tiếng hạt dưa

Cắn đỏ môi, trông nồi bánh chín chưa!!!

 

Trời mùa hạ, nước rau má, chanh dừa …

Mẹ mang ra, cả nhà ai cũng ưa

Trời oi bức, nóng nực nhất ban trưa

Mẹ nấu cơm, canh thơm, cải muối dưa …

 

Trời mùa thu, sau khu vườn nắng thưa

Mẹ vằm chuối để nuôi heo nhiều lứa

Tiếng thớt kêu nhanh đều như vó ngựa

Nghe mẹ vằm, heo nằm chuồng quậy cựa

 

Trời mùa đông, gió lộng luồng qua cửa

Mẹ chằm nón, ru con, võng đong đưa

Tiếng kẽo kẹt êm theo tiếng nhạc mưa

Và ca dao ngọt ngào, tình chan chứa

 

Bao năm rồi, mồ côi hết chỗ dựa

Mưa ngoài trời, lòng tơi bời, lệ ứa

Nhớ bốn mùa, tình của mẹ năm xưa …

Buồn da diết, kể biết mấy cho vừa?

 

Đức Quốc 2002

Phan văn Phước