XIN CHO TA TRỞ NÊN KHÍ CỤ CỦA CHÚA

XIN CHO TA TRỞ NÊN KHÍ CỤ CỦA CHÚA

SUY NIỆM - Feb 04/02/2016

Chúa Giêsu thường dùng quan niệm được gửi đến hay sai đi của loài người để tiếp tục việc rao giảng nước trời.

Trang Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu sai các môn đệ đi rao giảng sự sám hối, xua trừ ma quỉ, xức dầu và chữa lành nhiều bệnh nhân (Mc 6:12-13).

Kèm theo lời mời gọi rao goảng, Chúa căn dặn các ông chỉ mang dép, mang gậy, không được mang bị, mang bánh, không được mang tiền trong túi, và không được mang hai áo.

Lời Chúa trong trang Tin Mừng hôm nay còn khác với lời Chúa trong Tin Mừng theo Thánh Mátthêu và Luca về hành trang lên đường của các tông đồ đi rao giảng (Mt 10, 5-15; Lc 9,1-6).

Ta thấy có sự khác biệt về hành trang có lẽ vì trí nhớ khác nhau của các thánh sử khác nhau. Và như vậy chứng tỏ rằng cắt nghĩa lời Chúa theo nghĩa đen là không thực tế. Vì thế ta cần nhờ đến những nhà chú giải thánh kinh để cắt nghĩa lời Chúa cho thích hợp.

Cạnh đó, ta cũng cần nhờ đến Giáo hội để giải thích lời Chúa vì Giáo hội có sứ mệnh bảo toàn kho tàng mạc khải trong Kinh thánh để khỏi bị cắt nghĩa sai lạc. Như vậy chi tiết về hành trang truyền giáo không quan trọng cho bằng sứ điệp giảng đạo.

Lời Chúa dạy các môn đệ về hành trang trên đường truyền giáo là họ chỉ cần mang theo những vật dụng cần thiết tối thiểu mà thôi. Vật dụng cần thiết tối thiểu tại đất Do thái thời bấy giờ khác vật dụng cần thiết và tối thiểu thời nay trong quốc gia hoặc thế giới hiện tại. Làm việc tông đồ ở xứ giầu thì có thể sống thế này, nhưng làm việc tông đồ ở xứ nghèo thì phải sống thế khác.

Trong hoàn cảnh nào đi nữa thì Chúa Giêsu muốn dạy ta phải sống lối sống đơn giản để cho sứ điệp Tin Mừng được tỏ hiện. Và Chúa còn muốn dạy ta phải đặt tin tưởng vào chương trình quan phòng của Chúa để được cung cấp như Tin Mừng Thánh Mátthêu trong cùng câu chuyện có ghi: Thợ thì đáng được nuôi ăn (Mt 10, 10).

Nếu ta câu nệ vào những chi tiết như những vật dụng gì Chúa dạy các môn đệ phải mang, ta sẽ quên đi điều quan trọng là việc rao giảng Tin Mừng.

Ðược Chúa Giêsu trao ban quyền năng, môn đệ lại sai cộng sự viên đi rao giảng tin mừng. Các giám mục cai quản giáo phận là những người kế vị các tông đồ cũng sai cộng sự viên là các linh mục làm việc tông đồ.

Sắc Lệnh về Chức Vụ và Ðời Sống Linh Mục của Công Ðồng Vaticanô II ghi như sau : Chúa Kitô đã sai các Tông đồ như chính Người được Chúa Cha sai, và rồi qua các tông đồ, Người đã làm cho các đấng kế vị là các giám mục cũng được tham dự việc thánh hiến và sứ mệnh của Người. Người lại trao ban cho các linh mục chức vụ thừa hành ở một cấp độ kế tiếp (Linh mục, số 2). Họ nhận lệnh sai đi qua việc đặt tay trong Bí tích truyền Chức thánh.

Chúa Giêsu dạy các môn đệ phải làm chứng cho Ngài như muối mặn ướp đồ ăn khỏi hư hỏng hoặc như ánh sáng việc lành chiếu soi cho người đời nhận biết Chúa như sau: “Cũng vậy, ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời." (Mt 5,16).

Đức Thánh Cha Phaolô VI cũng đã nhấn mạnh giá trị của đời sống chứng nhân trong việc loan báo Tin Mừng như sau: “Người thời nay tin vào các chứng nhân hơn là thầy dạy, và nếu họ có tin vào thầy dạy là vì các thầy dạy ấy đã là những chứng nhân”. Chỉ các việc yêu thương kèm theo lời giảng mới có sức thuyết phục con người thời nay tin theo Đức Giêsu.

Để việc làm chứng đem lại kết quả, không những cần phải có các chứng tá của mỗi tín hữu, mà còn cần chứng tá mang tính tập thể như: gia đình, giáo xứ, tu viện, đoàn thể công giáo tiến hành… Chính nếp sống yêu thương hiệp nhất của Hội Thánh tiên khởi đã có giá trị thuyết phục rất lớn đến nỗi anh em lương dân đã phải thốt lên: "Kìa xem: Họ yêu thương nhau là dường nào!"

Ngày nay các cộng đoàn tín hữu chúng ta không nên đóng khung việc hành đạo trong việc đọc kinh dự lễ tại nhà thờ, mà cần mở rộng bằng các công tác xã hội như phục vụ các người nghèo khổ bệnh tật và neo đơn nữa.

Các tín hữu cần gắn bó với Chúa Giêsu như cành nho tháp nhập vào thân cây nho. Vì nếu không có ơn Chúa giúp, ta sẽ không thể chu toàn sứ vụ làm chứng cho Chúa được (x Ga 15,5). Cạnh đó, ta cũng cần tập nhẫn nhịn chịu đựng và tha thứ các xúc phạm của tha nhân, luôn nghĩ đến người khác và phục vụ trong tinh thần khiêm tốn và yêu thương, sẵn sàng chấp nhận thua thiệt để được mối lợi là đưa được nhiều linh hồn về làm con Chúa như thánh Phaolô đã quả quyết: “Vì vậy tôi cảm thấy vui sướng khi mình yếu đuối, khi bị sỉ nhục, họan nạn, bắt bớ, ngặt nghèo vì Đức Ki-tô. Vì khi tôi yếu chính là lúc tôi mạnh” (2 Cr 12,10). 

Xin Chúa cho ta trở thành khí cụ bình an của Chúa, cho chúng ta luôn chu toàn sứ mệnh làm chứng cho Chúa bằng lối sống quên mình vị tha, dấn thân hy sinh và khiêm nhường phục vụ tha nhân cách chân thành. Nhờ đó, người ngoài sẽ nhận biết tôn thờ và tin theo Chúa để được hưởng ơn cứu độ đời đời cùng với ta như lòng Chúa mong muốn.a

Tuệ Mẫn