Thứ Năm Tuần XXXIV Thường Niên
Hôm nay nhớ ngày Đức Hồng Y tiên khởi của Giáo Hội Việt Nam, Giu-se Maria Trịnh Như Khuê qua đời (1978). Chúng ta cầu nguyện cho ngài.
Đn 6,12-28; Lc 21,20-28
KIÊN TRÌ TRONG THỬ THÁCH ĐỂ LÀM CHỨNG CHO TIN MỪNG

Lời Chúa trong bài Tin Mừng hôm nay là một trong những đoạn gây ấn tượng mạnh mẽ nhất của sách Tin Mừng Luca, bởi nó đưa người nghe đến tận điểm cốt lõi của đời sống đức tin: sự trung tín trong bách hại, lòng can đảm trong thử thách, và niềm hy vọng vào phần thưởng đời đời.
Khi Đức Giê-su loan báo về những biến cố lớn lao sẽ xảy đến vào thời cánh chung, Người không dừng lại ở mức độ nói về chiến tranh, đói kém, động đất hay những dấu lạ trên trời. Nhưng Người đi thẳng vào thực tại của những ai đi theo Người: những kẻ được gọi là môn đệ sẽ không tránh khỏi sự bắt bớ, ghen ghét, loại trừ, thậm chí bị chính người thân yêu phản bội. Đây là một sự thật đau lòng, nhưng đồng thời là một chân lý mang tính nền tảng trong hành trình đức tin: ai theo Chúa thì sẽ bị thử thách. Và chính trong thử thách ấy, môn đệ được mời gọi không phải để lùi bước, không phải để đầu hàng, mà là để làm chứng.
Mở đầu đoạn Tin Mừng, Đức Giê-su nói rõ ràng: “Trước khi tất cả các sự ấy xảy ra, thì người ta sẽ tra tay bắt và ngược đãi anh em… vì danh Thầy.” Câu nói này không hàm ý tiêu cực, nhưng nói lên rằng, sống đức tin không phải là con đường dễ dàng, và làm chứng cho Tin Mừng không chỉ là rao giảng trong thinh lặng, mà nhiều khi là chấp nhận trả giá bằng cả mạng sống. Người môn đệ không chỉ loan báo Tin Mừng bằng lời, mà còn bằng chính đời sống, bằng việc trung thành với lẽ thật trong khi bị đe dọa, bằng việc giữ vững niềm tin giữa bao hiểu lầm và loại trừ. Đó là lý do tại sao Đức Giê-su không hứa một con đường trải đầy hoa hồng, nhưng Người hứa điều cao trọng hơn: chính Thầy sẽ ở với anh em. Chính Thầy sẽ ban cho anh em lời lẽ khôn ngoan, để không ai có thể chống chọi hay cãi lại được. Đây là lời hứa về sự hiện diện thần linh, về sự can thiệp của Thánh Thần trong những lúc con người tưởng như hoàn toàn đơn độc.
Đức Giê-su không tô hồng cuộc sống môn đệ. Người nói rõ rằng sự bắt bớ sẽ đến từ cả những người thân thiết nhất: cha mẹ, anh chị em, bạn hữu. Điều đó cho thấy rằng Tin Mừng là ánh sáng, và ánh sáng ấy khi chiếu vào bóng tối của thế gian, sẽ gặp sự chống đối.
Tin Mừng là sự thật, và sự thật ấy khi đối diện với dối trá, sẽ bị loại trừ. Nhưng điều tuyệt vời là: ngay cả trong đau khổ và mất mát, Đức Giê-su khẳng định: “Dù một sợi tóc trên đầu anh em cũng không bị mất đâu.” Câu nói này chứa đựng một niềm an ủi vô biên. Nó không có nghĩa là môn đệ sẽ không phải chịu thiệt hại hay đau khổ, nhưng là khẳng định rằng: mọi sự xảy đến cho họ đều trong sự quan phòng của Thiên Chúa. Không có gì là vô nghĩa, không có đau khổ nào là bị lãng quên, không có giọt máu nào đổ ra mà không được cất giữ trong bàn tay yêu thương của Thiên Chúa. Đức Giê-su kết luận: “Có kiên trì, anh em mới giữ được mạng sống mình.” Đây không phải là mạng sống thể lý – thứ mà thế gian dễ dàng hủy hoại – nhưng là mạng sống đời đời, là sự sống trong ân sủng, là phần thưởng cho những ai trung thành cho đến cùng.
Trong dòng chảy của lịch sử Giáo Hội, lời tiên báo này đã trở nên hiện thực. Biết bao vị tử đạo đã sống trọn những lời này: các thánh tông đồ, các vị tử đạo thời đầu Hội Thánh, các Kitô hữu bị bách hại tại nhiều nơi trên thế giới và trong cả thời đại hiện nay. Họ đã không sợ hãi trước sự bắt bớ, không nao núng khi đứng trước án tử, không chối bỏ đức tin để giữ lấy mạng sống chóng qua. Họ trở thành những nhân chứng sống động của đức tin, là những viên đá xây nền cho Giáo Hội, và là nguồn cảm hứng bất tận cho mọi Kitô hữu trong hành trình theo Chúa. Nhưng đồng thời, lời Chúa hôm nay không chỉ nói với các thánh tử đạo, mà nói với mỗi người chúng ta. Dù sống trong thời bình, nhưng chúng ta cũng đang phải đối diện với những “cuộc bắt bớ” khác – âm thầm nhưng khốc liệt không kém: sự chống đối của một xã hội tục hóa, sự dè bỉu từ người đời khi ta sống đức tin cách rõ ràng, sự cô lập trong gia đình vì những chọn lựa sống theo Tin Mừng, sự giằng co nội tâm khi phải chọn lựa giữa an toàn và sự thật, giữa im lặng dễ chịu và lời chứng đầy nguy hiểm.
Chính trong những hoàn cảnh ấy, chúng ta được mời gọi làm chứng. Làm chứng bằng lòng trung tín trong những bổn phận hằng ngày, bằng sự công chính trong công việc, bằng lòng yêu thương không mỏi mệt trong gia đình, bằng sự tha thứ cho người xúc phạm, bằng niềm hy vọng không bao giờ tắt dù trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhất. Làm chứng cũng là biết từ chối những thoả hiệp với sự ác, dù điều ấy có khiến ta mất đi quyền lợi, mất đi mối quan hệ, hay thậm chí là mất cả sự nghiệp. Làm chứng là sống thật với đức tin của mình nơi công sở, nơi xã hội, nơi cộng đoàn, là không ngại ngùng khi mang danh Kitô hữu, là dám đứng về phía sự thật dù bị hiểu lầm, bị cô lập, bị thiệt thòi. Làm chứng là để cho Chúa sử dụng chính con người mình như khí cụ của ánh sáng giữa thế gian. Khi ấy, chúng ta không còn sống chỉ cho mình, nhưng sống như một ngọn đèn, như một sứ giả của hy vọng giữa một thế giới nhiều bóng tối.
Trong hành trình làm chứng ấy, chúng ta không đơn độc. Chính Đức Giê-su hứa sẽ ở cùng, sẽ ban Thánh Thần để hướng dẫn lời nói, ban sức mạnh để đối đầu với thù ghét, và ban lòng can đảm để vượt qua sợ hãi. Người không hứa một con đường không gian nan, nhưng hứa một phần thưởng không ai có thể lấy mất: sự sống đời đời. Vì thế, điều quan trọng không phải là tránh né thử thách, nhưng là trung thành trong thử thách. Điều quý giá không phải là sự an toàn nhất thời, mà là sự kiên trì bền đỗ cho đến cùng. Chính sự kiên trì ấy mới là tiêu chuẩn để giữ được mạng sống thật. Và đó cũng là điều mỗi Kitô hữu phải cầu xin mỗi ngày: ơn bền đỗ. Không ai tự mình có thể đứng vững trước bách hại, nhưng với ơn Chúa, tất cả đều có thể. Lịch sử Giáo Hội đã chứng minh điều ấy, và chính cuộc đời mỗi người chúng ta đang viết tiếp trang sử đó.
Nguyện xin Lời Chúa hôm nay trở nên sức mạnh thiêng liêng cho mỗi người chúng ta giữa những thử thách đời sống. Xin cho ta đừng sợ hãi khi phải trả giá vì sống thật, vì sống công chính, vì không chấp nhận thỏa hiệp với sự gian dối. Xin cho ta biết nhìn vào mẫu gương các thánh tử đạo, những người đã giữ vững đức tin trong nghịch cảnh, để từ đó can đảm sống chứng tá mỗi ngày. Xin cho gia đình Kitô hữu hôm nay biết làm chứng cho Chúa giữa xã hội đang dần loại trừ Thiên Chúa: bằng việc giáo dục con cái sống đạo, bằng đời sống cầu nguyện và yêu thương, bằng sự hiệp nhất và trung tín trong hôn nhân. Xin cho các bạn trẻ dám sống lý tưởng Tin Mừng giữa một thế giới đầy cám dỗ, biết tìm kiếm sự thật thay vì chạy theo hào nhoáng bên ngoài, biết đặt Chúa là trung tâm thay vì bản ngã. Và xin cho cả cộng đoàn chúng ta trở nên một cộng đoàn làm chứng: không phải chỉ bằng những lời nói, nhưng bằng lối sống yêu thương, khiêm nhường, can đảm, và kiên vững trong đức tin. Như thế, dù gặp thử thách hay bị loại trừ, chúng ta vẫn vững lòng, vì biết rằng: dù một sợi tóc trên đầu cũng không mất nếu ta thuộc về Chúa. Và chính khi kiên trì trong thử thách, ta đang tiến bước vững chắc trên con đường dẫn tới vinh quang Nước Trời. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
