Ta đang bước vào cao điểm của Năm Phụng Vụ : cử hành Mầu Nhiệm khổ nạn và Phục Sinh của Chúa Kitô. Phụng vụ Lời Chúa đưa chúng ta ngày càng tới gần những gay cấn, xô xát, những đụng chạm nảy lửa giữa Chúa Giêsu và dân riêng của Ngài.
Chúa Giêsu đã đến giờ phải bỏ thế gian mà về với Chúa Cha (Ga 13,1).
Phụng vụ của ngày hôm nay đặt chúng ta ở đoạn mở đầu của chương 12 Tin Mừng theo Thánh Gioan, đoạn có vai trò như một sự nối kết giữa Sách của Dấu Chỉ (xem 1-11) và Sách của Vinh Quang (xem 13-21). Cuối "Sách của Dấu Chỉ" xuất hiện, sự căng thẳng rất rõ ràng giữa Chúa Giêsu và các nhà cầm quyền tôn giáo thời ấy (Ga 10, 19-21.39) và sự hiểm nguy mà Chúa Giêsu đã đối mặt.
Nhiều lần họ đã cố giết Người (Ga 10,31; 11,8.53; 12,10). Điều này giống như là Chúa Giêsu bị buộc sống một cuộc đời ẩn dật, bởi vì Người có thể bị giết bất cứ lúc nào (Ga 10,40; 11,54).
Cuối cùng dân của Ngài cũng đưa Ngài lên cây thập giá như để thoả mãn cơn ghen tức của con người, như là một kết quả của tội lỗi và đúng hơn như là một biểu hiện tình yêu của Thiên Chúa đối với con người.
Trang Tin Mừng của Thánh Gioan hôm nay nằm trong bối cảnh : Sau khi Chúa Giêsu cho Ladarô sống lại từ cõi chết và thời điểm là gần Lễ Vượt Qua.
Chúa Giêsu và các môn đệ đang trên con đường lên Giêrusalem. Giờ đã điểm. Giờ mà Con Thiên Chúa được giương cao trên Thập giá và Thiên Chúa tôn vinh Con của Ngài. (Pl 2, 8-11). Giờ mà ánh sáng chiếu dọi và xua tan bóng tối. Giờ mà Ngài bỏ thế gian mà về cùng Chúa Cha (x. Ga 17, 28).
Lần này Chúa Giêsu tự nguyện lên Giêrusalem. Ngài không rút lui, không chạy trốn, không đi một cách bí mật, nhưng như con chiên hiền lành sẵn sàng cho người thợ xén lông, không kêu ca hay chống cự.
Để đi vào tâm tình của Chúa Giêsu trong những ngày trọng đại này, chúng ta cùng nhau phân tích thái độ của các nhóm người trong Tin Mừng hôm nay.
Chúa Giêsu đang ở trong nhà của chị em Lagiarô.
Lagiarô, em của Mácta và Maria, là người đã được Đức Giêsu cho sống lại từ cõi chết dù đã được chôn trong mồ bốn ngày. Sự phục sinh của anh là bằng chứng hùng hồn về quyền năng Thiên Chúa và là câu trả lời rõ ràng cho vấn nạn người Do thái về căn tính của Đức Giêsu.
Mặc dù Tin Mừng Gioan không đề cập gì đến việc Lagiarô rao truyền kỳ công phục sinh ấy, nhưng sự kiện vì anh mà nhiều người Do thái tin vào Đức Giêsu chứng tỏ anh đã thi hành cách tuyệt hảo vai trò chứng nhân của mình.
Tuy nhiên, “dấu lạ Lagiarô” đã không thuyết phục được giới lãnh đạo Do thái tin vào Đức Giêsu. Trái lại, vì dấu lạ ấy mà họ đi đến quyết định giết Đức Giêsu và cả Lagiarô, chứng nhân của Ngài. Như thế, sự bách hại là điều mà các sứ giả của Đức Giêsu sẽ phải đương đầu khi dấn thân loan báo Tin Mừng.
Ta thấy Gioan viết: “Chúa Giêsu dùng bữa tại nhà Lazarô, Martha và Maria. Khi Maria xức dầu thơm đắt giá lên chân Chúa Giêsu, Giuđa phàn nàn. Sao không bán dầu thơm đó…mà cho người nghèo ?”. Y nói thế, không phải vì lo cho người nghèo, nhưng vì y là một tên ăn cắp: y giữ túi tiền và thường lấy cho mình những gì người ta bỏ vào quỹ chung”(Ga 12, 5-6).
Maria xức dầu thơm cho Chúa để tỏ lòng biết ơn vị ân nhân đã cứu sống em mình là Lagiarô. Những người chứng kiến việc Maria làm cũng nghĩ Maria tỏ lòng hiếu khách, tỏ lòng cung kính đối với Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đang nghĩ tới cái chết của mình và việc xức dầu chỉ việc ướp xác Chúa Giêsu. Chúa Giêsu liên tưởng đến cái chết như hương thơm ngạt ngào dâng lên Cha để kéo ơn cứu độ cho nhiều người.
Trước hành động của Maria, Giuđa người môn đệ cùng ở với Chúa. Hàng ngày đồng bàn với Ngài. Nhưng không đồng lòng với Ngài, không đón nhận lời yêu thương từ nơi Ngài. nên chẳng những ông không nhìn thấy nỗi lo lắng thẳm sâu trong lòng Chúa để đồng cảm, yêu thương.
Ngược lại, ta thấy Giuđa chỉ nghĩ đến tiền và ông cảm thấy tiếc xót bình dầu và trách cứ Maria đã phung phí (Ga 12,5). Tiền bạc đã làm ông mù quáng, đã dẫn ông đến chỗ phản bội Thầy sau này (Ga 12,4)
Phần Chúa Giê su, Ngài đang nghĩ đến cái chết gần kề để rồi việc xức dầu của cô Maria là dấu chỉ việc ướp xác Ngài. Chúa Giêsu tưởng nghĩ đến cái chết vì yêu, yêu đến cùng, một tình yêu vâng lời tuyệt đối để đáp trả “lời mời gọi yêu thương” từ nơi Chúa Cha, và để thi hành trọn vẹn Thánh ý Cha hầu cứu chuộc nhân loại.
Hơn bao giờ hết, những ngày này Chúa cần các môn đệ lắng nghe tiếng nói yêu thương từ con tim của Ngài. Chúa cần sự cảm thông, yêu mến nơi mỗi tâm hồn chúng ta.
Là môn đệ Chúa, những người mang danh Kitô hữu, chúng ta cần có tâm tình, thái độ thế nào khi lắng nghe và thực hành lời Chúa trong tuần cao điểm của Phụng Vụ này ?
Tuệ Mẫn