Con người ở mọi thời và ở khắp nơi luôn đi tìm quả trường sinh hay một thứ thần dược trường sinh. Đó là vấn đề trái cây sự sống trong vườn Eden: ông bà Adam va Evà đã hái và ăn trái cấm, vì tin rằng trái này sẽ làm cho mình trở nên thần linh vừa bất tử vừa biết hết mọi sự.
Với Chúa Giêsu, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta ăn và uống chính thịt và máu của Ngài.
Điều này có nghĩa là chúng ta được mời gọi “ăn” và “uống” không phải một sự vật, chẳng hạn “trái cây ở giữa vườn” như Ma Quỉ gợi ý (x. St 3, 1-7), một thức ăn hay một thức uống.
Trang Tin Mừng hôm nay gây khó khăn, nhưng đồng thời cũng mở ra chúng ta con đường phải đi để vượt qua khó khăn. Đó là ơn huệ có được kinh nghiệm thiêng liêng và thiết thân: sự sống đích thực mỗi ngày của chúng ta được nuôi dưỡng bằng Bánh Hằng Sống, là Đức Kitô, được “sống nhờ” Người, như Người “sống nhờ” Chúa Cha, chứ không phải là không phải là thấy, biết, hay ăn uống Đức Kitô một cách vật chất.
Chúa Giêsu đặc biệt nhấn mạnh nhiều lần hai từ "thịt" và "máu". Thịt – máu, nghĩa là trọn vẹn con người. Sự sống của Ngài được trao ban cho chúng ta.
Hiệu quả của sự việc ăn thịt – uống máu Chúa Giêsu: là được kết hiệp với Ngài, hiệp thông với anh em và được sự sống đời đời.
Chúa Giêsu vẫn mời gọi chúng ta và sẵn sàng ban thịt máu cho chúng ta trong bí tích Thánh Thể. Chúng ta hãy hân hoan đón tiếp Người để được hạnh phúc trường sinh.
Chúa Giêsu khẳng định với người Do Thái : "Thịt Ta thật là của ăn, Máu Ta thật là của uống".
Lời quả quyết đó không khỏi thắc mắc cho họ, như họ nêu lên ngay từ câu đầu bài Tin Mừng : "Làm sao ông này có thể lấy thịt mình mà cho chúng ta ăn được?"
Chúa Giêsu mời gọi chúng ta “ăn uống thịt máu” của bản thân Ngài, mà bản thân Ngài, giống như chúng ta, là một ngôi vị sống động, chứ không phải là món ăn. Như thế, bánh hay của ăn trường sinh, không phải là một vật thể ăn được, có phép nhiệm mầu biến đổi con người thành bất tử, nhưng là ngôi vị Chúa Giêsu mà chúng ta được mời gọi đi đến với Ngài và tin vào Ngài, để ở lại trong Ngài và Ngài ở lại trong chúng ta, như thánh Phaolô nói: “Không còn là tôi sống, nhưng Đức Kitô sống trong tôi” (Gal 2, 20).
Tuy nhiên, Chúa Giêsu muốn làm chứng rằng : Ngài chính là nguồn mạch sự sống của con người; Ngài chính là Đấng mang đến cho nhân loại sự sống thần linh; Ngài chính là của ăn nuôi sống linh hồn con người.
Nhưng chỉ những ai có đức tin mới có thể đón nhận được sự sống thật nơi Bí tích Thánh Thể, như Chúa Giêsu quả quyết : “Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta, thì ở trong Ta, và Ta ở trong kẻ ấy. Cũng như Cha là Ðấng hằng sống đã sai Ta, nên Ta sống nhờ Cha, thì kẻ ăn Ta, chính người ấy cũng sẽ sống nhờ Ta.”
Và như vậy, một nguyên lý quan trọng nhất của tế lễ Thánh Thể không phải chúng ta làm cho Thiên Chúa xuống trong những dấu chỉ, nhưng chính Thiên Chúa đến với ta, cho ta được ở trong Ngài, cho ta được liên kết với Ngài, được giao ước với Ngài và được sống với Ngài.
Ta xác tín rằng : Chỉ Thiên Chúa mới có thể trao ban cho con người như lương thực để con người được sống. Khi tiếp nhận Chúa Giêsu trong Thánh Thể, người tín hữu tuyên xưng rằng con người không thể sống mà không có Thiên Chúa. Chỉ có sức sống thần linh mới làm cho con người được sống và sống dồi dào.
Ta luôn nhớ rằng : Bí tích Thánh Thể ban cho chúng ta sức mạnh. Ta hãy đón nhận lấy Chúa Giêsu như hai môn đệ làng Emmaus, họ đã được Chúa Giêsu chia sẻ trong tiệc bẻ bánh, và từ những người buồn sầu và thất bại họ đã trở thành những người tươi vui.
Chúa Giêsu Thánh Thể luôn luôn làm cho ta tràn đầy niềm vui. Ta hãy nhớ kỹ điều đó! Khi buồn sầu, khi nản lòng, hãy đi tham dự thánh lễ Chúa Nhật và rước lễ, tham dự vào mầu nhiệm của Chúa Giêsu!
Hãy đến và hãy kết hiệp với Chúa Giêsu Thánh Thể, ta mới cảm nghiệm được thế nào là tình yêu của Chúa Giêsu muốn ở cùng ta, muốn trao ban sự sống của Ngài cho ta. Sự sống của Chúa, tình yêu của Chúa luôn ngự trị trong Bí tích Thánh Thể và luôn chờ đợi ta.
Tuệ Mẫn