Thứ Ba Tuần I Mùa Vọng
Lc 10, 21-24
“Chúa Giê-su đầy hoan lạc trong Chúa Thánh Thần
DƯỚI ÁNH SÁNG CỦA NGƯỜI ĐƠN SƠ

Tin Mừng hôm nay (Lc 10,21-24) ghi lại một khoảnh khắc tràn đầy niềm vui thánh thiện của Chúa Giê-su, một niềm hoan lạc không đến từ trần thế nhưng phát xuất từ chính Chúa Thánh Thần. Chúa Giê-su vui mừng và dâng lời tạ ơn Thiên Chúa Cha bởi vì kế hoạch cứu độ đầy nhiệm mầu của Thiên Chúa lại không được mặc khải cho những người được xem là thông thái, khôn ngoan theo tiêu chuẩn thế gian, mà lại được tỏ ra cho những tâm hồn đơn sơ. Đây là một mặc khải đầy nghịch lý nhưng lại vô cùng sâu sắc, và cũng là nền tảng cho một đức tin trưởng thành nơi người Ki-tô hữu: đó là thái độ khiêm nhường và mở lòng như trẻ thơ để đón nhận chân lý từ Thiên Chúa.
Trước hết, ta cần lưu ý đến tâm tình của Chúa Giê-su: “Người đầy hoan lạc trong Chúa Thánh Thần.” Cụm từ này không chỉ nói đến một niềm vui thông thường, mà là niềm vui trào tràn từ chính mối tương quan mật thiết giữa Chúa Con và Chúa Thánh Thần trong Ba Ngôi. Đây là niềm hoan lạc thiêng liêng khi ý muốn của Thiên Chúa được thể hiện cách trọn vẹn và đẹp đẽ qua việc mặc khải mầu nhiệm Nước Trời cho những người nhỏ bé. Chúa Giê-su cảm nghiệm niềm vui sâu xa vì kế hoạch cứu độ được thể hiện không theo logic của thế gian, nhưng theo đường lối khôn ngoan vượt bậc của Thiên Chúa. Ngài dâng lời tạ ơn: “Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì đã giấu không cho những người thông thái khôn ngoan biết những điều này, nhưng đã tỏ cho những kẻ đơn sơ.” Trong lời cầu này, Chúa Giê-su không lên án sự hiểu biết hay việc học hỏi, nhưng Ngài muốn nói đến một thái độ tự mãn, kiêu căng, cậy dựa vào trí khôn của mình mà khép lòng lại trước ân sủng của Thiên Chúa. Trong khi đó, những người đơn sơ – nghĩa là những người có tâm hồn khiêm hạ, mở lòng, không cậy dựa vào mình – lại sẵn sàng đón nhận mạc khải Thiên Chúa như một món quà chứ không như một công trạng.
Tiếp đến, Chúa Giê-su nói: “Cha Ta đã trao phó cho Ta mọi sự. Không ai biết Chúa Con là ai, ngoài Chúa Cha; cũng không ai biết Chúa Cha là Ðấng nào, ngoài Chúa Con, và những người được Chúa Con muốn tỏ cho biết.” Câu này mở ra một chiều kích thần học thâm sâu về tương quan nội tại trong Ba Ngôi Thiên Chúa. Chúa Con và Chúa Cha biết nhau trong một mối hiệp thông mật thiết không thể phân ly.
Chỉ một mình Chúa Con biết Chúa Cha một cách trọn vẹn, và cũng chỉ có Chúa Con – tức Chúa Giê-su – mới có quyền mặc khải Chúa Cha cho những ai Ngài muốn. Điều này có nghĩa rằng việc nhận biết Thiên Chúa không phải là kết quả của suy luận hay nghiên cứu, mà là hoa trái của một mối tương quan cá vị được khơi mở từ chính Chúa Giê-su. Mạc khải Thiên Chúa không phải là một thứ kiến thức có thể đạt được qua nỗ lực con người, mà là một món quà chỉ có thể nhận được khi bước vào tương quan với Chúa Con trong đức tin và khiêm tốn.
Kết thúc đoạn Tin Mừng, Chúa Giê-su quay sang các môn đệ và nói: “Hạnh phúc cho những con mắt được xem những điều chúng con xem thấy; vì chưng Ta bảo các con: có nhiều tiên tri và vua chúa đã muốn xem những điều chúng con thấy, mà chẳng được xem, muốn nghe những điều chúng con nghe, mà đã chẳng được nghe.” Ở đây, Chúa Giê-su nhấn mạnh đến đặc ân của các môn đệ, những người được sống trong thời viên mãn, khi mầu nhiệm Thiên Chúa được tỏ lộ nơi chính Ngôi Lời Nhập Thể là Chúa Giê-su. Các ngôn sứ và vua chúa trong Cựu Ước đã khao khát được chứng kiến điều này, nhưng họ chỉ được thấy qua niềm tin và lời hứa. Nay, các môn đệ không những được thấy, được nghe, mà còn được ở cùng, sống với và chia sẻ đời sống với chính Đấng Cứu Thế. Đây là một phúc lành khôn tả mà chỉ có thể cảm nghiệm được bởi những tâm hồn khao khát Thiên Chúa trong lòng đơn sơ, khiêm tốn và tin tưởng.
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta nhìn lại thái độ sống đức tin của mình. Chúng ta đang sống trong thời đại đầy thông tin, học thức và khoa học tiến bộ vượt bậc. Tuy nhiên, Tin Mừng lại nhắc nhở rằng Thiên Chúa không tự động tỏ mình ra cho những người thông thái theo nghĩa thế gian, nhưng cho những ai có tâm hồn đơn sơ, rộng mở. Chính vì thế, người Ki-tô hữu hôm nay cần học lại nghệ thuật sống đơn sơ – không phải là ngu dốt hay thụ động, mà là sống khiêm hạ, biết rằng sự hiểu biết của mình có giới hạn, và luôn khao khát tìm kiếm chân lý từ Thiên Chúa với tấm lòng cởi mở. Đời sống đức tin không chỉ là việc hiểu các giáo lý, mà trước hết là đi vào một tương quan cá vị với Chúa Giê-su, để Ngài dẫn ta đến với Chúa Cha. Mỗi ngày, ta hãy tập thói quen bắt đầu mọi việc bằng một lời cầu xin đơn sơ: “Lạy Chúa Giê-su, xin cho con biết Cha, và xin cho con được yêu mến Cha hơn.” Chính lời cầu đó là khởi điểm cho hành trình đức tin trưởng thành.
Là người giáo dân sống giữa đời, chúng ta thường bị cuốn vào nhịp sống nhanh, vào guồng quay của thành công, danh vọng, và đôi khi tự cho mình là đã biết đủ, hiểu đủ, không cần ai dạy bảo. Nhưng Tin Mừng hôm nay cảnh tỉnh rằng, chính thái độ đó có thể là rào cản khiến chúng ta không nhận ra sự hiện diện âm thầm của Thiên Chúa trong đời sống hằng ngày. Người đơn sơ là người biết ngạc nhiên và biết tạ ơn vì những điều nhỏ bé. Khi một người mẹ nhìn đứa con chập chững bước đi và cảm tạ Chúa vì điều ấy – đó là một tấm lòng đơn sơ. Khi một người cha dù vất vả làm lụng nhưng vẫn dành giờ đọc Lời Chúa buổi tối cùng con cái – đó là đơn sơ trong đức tin. Khi một người trẻ dám nói “con không biết rõ, nhưng con tin Chúa đang dẫn con” – đó là dấu hiệu của lòng đơn sơ được ơn soi sáng. Chúng ta đừng sợ đơn sơ, bởi Chúa Thánh Thần hoạt động mạnh mẽ nơi những tâm hồn không chất chứa tính toán, không khép kín trong tự phụ, nhưng biết mở lòng, biết nghe, biết cậy trông.
Sống Tin Mừng hôm nay là sống tâm tình tạ ơn và nhận biết rằng mình đang sống trong thời kỳ ân sủng, được nghe Lời Chúa, được tham dự Thánh Lễ, được rước Chúa mỗi ngày – những điều mà các tiên tri và vua chúa xưa kia chỉ khao khát. Sự hiện diện của Chúa nơi Bí tích Thánh Thể, nơi Lời Chúa, nơi Hội Thánh là những kho tàng quý giá mà chúng ta thường quên mất vì quá quen thuộc. Hãy học nơi các tâm hồn đơn sơ để biết cảm tạ và vui mừng vì được sống trong thời viên mãn của Ơn Cứu Độ.
Trong đời sống gia đình, chúng ta có thể sống Tin Mừng này bằng cách dành thời gian mỗi ngày để đọc Lời Chúa cùng nhau, chia sẻ cảm nghiệm thiêng liêng với nhau cách đơn sơ. Trong công việc, hãy giữ một tâm hồn khiêm nhường, biết lắng nghe, biết xin ơn soi sáng trước khi quyết định. Trong cộng đoàn, hãy khích lệ nhau sống đức tin cách chân thành, đừng để ý nhiều đến danh xưng hay chức vụ, mà chú trọng đến sự hiện diện yêu thương của Chúa giữa anh chị em. Một giáo xứ thấm nhuần tinh thần đơn sơ sẽ là một cộng đoàn có khả năng nhận ra ý Chúa, bởi vì Chúa vui thích ở giữa những người nhỏ bé. Hơn hết, chúng ta được mời gọi cảm tạ Chúa mỗi ngày vì đã chọn bày tỏ chính mình không qua những điều vĩ đại của thế gian, nhưng qua những điều bé nhỏ, âm thầm mà giàu ân sủng. Hãy gìn giữ nơi tâm hồn ta một ngọn lửa hoan lạc trong Chúa Thánh Thần, như Chúa Giê-su đã sống hôm nay, để chúng ta không chỉ là những người hiểu biết Chúa bằng trí óc, nhưng còn cảm nghiệm được Ngài bằng cả trái tim trong lòng tin đơn sơ, khiêm hạ và tràn đầy phó thác.
Lm. Anmai, CSsR