Thứ Ba Tuần XXXIV : TRONG MỌI SỰ HÃY NGHĨ ĐẾN CÙNG ĐÍCH

Thứ Ba Tuần XXXIV : TRONG MỌI SỰ HÃY NGHĨ ĐẾN CÙNG ĐÍCH

SUY NIỆM - Nov 23/11/2015

          Căn nhà nhỏ của gia đình mới sửa được vài năm nay lại cũ kỹ.

          Nhớ lại ngày mới sửa nó cũng sáng, cũng bóng vì là đồ mới được gắn, được ốp vào. Thế nhưng, thời gian trôi đi thì những vật dụng đó cũ dần.

          Sát nhà, căn nhà mới đang được hình thành và rồi nhiều người đi ngang không ngớt lời trầm trồ khen ngợi. Khen ngợi cũng đúng và có cái lý của nó vì gia chủ trang trí toàn đồ đắt tiền và đẹp.

          Nhưng rồi, số phận căn nhà đó cũng sẽ mai một, hư hao cùng năm tháng.

          Ngày hôm nay, khi đối diện với ngôi đền thờ mới, người ta trầm trồ khen ngợi bởi lẽ đền thờ được trang hoàng bằng đá tốt và những lễ vật quý. Thấy họ trầm trồ khen và rồi Chúa Giêsu phán rằng: "Những gì các con nhìn ngắm đây, sau này sẽ đến ngày không còn hòn đá nào nằm trên hòn đá nào mà chẳng bị tàn phá".

          Hết sức ngạc nhiên với những lời lẽ như vậy và họ hỏi Chúa Giêsu : "Thưa Thầy, bao giờ những sự ấy sẽ xảy ra, và cứ dấu nào mà biết những sự đó sắp xảy đến?"

          Nghe vậy, Chúa nói phán: "Các con hãy ý tứ kẻo bị người ta lừa dối: vì chưng, sẽ có nhiều kẻ mạo danh Thầy đến mà tự xưng rằng: 'Chính ta đây và thời gian đã gần đến', các con chớ đi theo chúng. Khi các con nghe nói có chiến tranh loạn lạc, các con đừng sợ: vì những sự ấy phải đến trước đã, nhưng chưa phải là hết đời ngay đâu".

          Cuộc đời này là như vậy, chuyện gì rồi cũng đến ngày cuối cùng và có cùng đích cả. Thế nên trong tất cả mọi sự, hãy nghĩ đến cùng đích.

          Nghĩ đến cùng đích cũng là khuôn vàng thước ngọc mà Giáo Hội muốn ngỏ với mọi người chúng ta trong những ngày tháng cuối cùng của năm Phụng Vụ này. Mỗi năm qua đi: đó là hình bóng của đời người và lịch sử của thế giới này.

          Trong tất cả mọi sự, hãy nghĩ đến cùng đích của đời mình. Người lực sĩ nghĩ đến phần thưởng đang chờ đợi mình. Người học sinh nghĩ đến ngày đỗ đạt thành tàõ. Ðiểm đến thúc đẩy con người hăng say làm việc.

          Nhớ lại, thời Noe, mọi người ăn uống, vui chơi và cười nhạo khi ông cho đóng tàu để phòng nạn Hồng Thủy. Ðối với họ, chuẩn bị để đương đầu với tai nạn, chuẩn bị để làm một cuộc hành trình dài là một chuyện viển vông, là điều ngu xuẩn…

          Hãy vui hưởng cuộc sống, hãy sống như thể con người sẽ không bao giờ chết: đó là thái độ của nhiều người trong chúng tạ Sống như thế là sống không định hướng, sống như thế là sống không mục đích. Thánh Phaolô đã gọi những người đó là những người chỉ biết thờ cái bụng của mình…

          Cái chết là cửa để bước vào cuộc sống mai hậụ Và cuộc sống mai hậu ấy tùy thuộc vào những tích chứa, những xây dựng của chúng ta trong cuộc sống tại thế này. Nếu trong cuộc sống này, chúng ta hướng tất cả mọi hoạt động của chúng ta vào cùng đích ấy, nếu chúng ta hành động, suy nghĩ như thể chúng ta sẽ ra đi tức khắc, thì chắc chắn khi bước qua ngưỡng cửa ấy, chúng ta sẽ không ngỡ ngàng, thất vọng…

          Dĩ nhiên, không phải từ sức mình, chúng ta có thể xây dựng cho mình tương lai vĩnh cửu ấy. Sự sống trường sinh là ân ban nhưng không của Chúạ Thiên Chúa chỉ chờ đợi nơi chúng ta sự ưng thuận và đáp trả tích cực mà thôi.

          Ước gì từng suy nghĩ, từng hành động, từng gặp gỡ, từng hơi thở của chúng ta đều là một đáp trả tích cực của chúng ta đối với lời mời gọi vào sự sống bất diệt của Chúạ Ước gì trong tất cả mọi sự, sự khôn ngoan hướng dẫn chúng ta chính là cõi phúc trường sinh mà Chúa đã hứa ban cho chúng tạ Ước gì trong từng bước lữ hành về cõi phúc ấy, chúng ta có thể nếm được niềm vui và hạnh phúc đích thực ngay trong cuộc sống này…

Tuệ Mẫn