Thứ Sáu Tuần III Mùa Vọng : THIÊN CHÚA LÀ ĐẤNG THỰC HIỆN LỜI HỨA TRONG THINH LẶNG VÀ TÍN TRUNG

Chia Sẻ Lời Chúa Hằng Ngày - Dec 18/12/2025

Thứ Sáu Tuần III Mùa Vọng

Lc 1, 5-25

“Thiên Thần Gáp-ri-en báo trước việc Gio-an Tẩy Giả sinh ra”

THIÊN CHÚA LÀ ĐẤNG THỰC HIỆN LỜI HỨA TRONG THINH LẶNG VÀ TÍN TRUNG

Tin Mừng hôm nay mở ra bằng khung cảnh đầy trang nghiêm của Đền Thờ, nơi một tư tế tên là Da-ca-ri-a đang thi hành phận vụ linh thiêng là dâng hương trước hương án Chúa. Bối cảnh này vừa mang nét linh thiêng vừa mang chiều kích lịch sử, khi thánh sử Lu-ca nhấn mạnh rằng sự kiện xảy ra “vào thời Hê-rô-đê làm vua xứ Giu-đê-a”, nghĩa là trong một giai đoạn lịch sử cụ thể, nơi dân Chúa đang sống dưới sự áp bức của ngoại bang và giữa một thời kỳ khô hạn về ơn thiêng và mặc khải.

Chính trong bầu khí nặng nề ấy, Tin Mừng đã khơi dậy một niềm hy vọng: Thiên Chúa vẫn đang âm thầm hành động, vẫn nhớ lời giao ước, vẫn lắng nghe lời cầu nguyện của dân Ngài, và giờ đây, lời hứa đang bắt đầu thành hiện thực. Da-ca-ri-a và vợ ông, Ê-li-sa-bét, là đôi vợ chồng đạo đức, sống công chính, tuân giữ lề luật, nhưng lại son sẻ và tuổi đã cao. Trong bối cảnh Do Thái xưa, hiếm muộn không chỉ là nỗi đau riêng của một gia đình, mà còn bị xem như một dấu chỉ của sự bất toàn, là một sự sỉ nhục thầm lặng. Nhưng chính nơi những con người tưởng như bị bỏ quên ấy, Thiên Chúa lại thực hiện điều kỳ diệu.

Trong lúc dân chúng bên ngoài đang cầu nguyện, thì bên trong cung thánh, lời cầu xin âm thầm của Da-ca-ri-a được Thiên Chúa đáp lời. Việc Thiên Thần Gáp-ri-en hiện ra là dấu chỉ rằng Thiên Chúa đang khởi sự một giai đoạn mới trong lịch sử cứu độ. Trẻ Gio-an sẽ không chỉ là một món quà riêng tư cho đôi vợ chồng già, mà còn là nhân vật quan trọng trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa. Thiên Thần nói rõ: trẻ ấy “sẽ nên cao trọng trước mặt Chúa”, “được tràn đầy Thánh Thần ngay từ lòng mẹ”, và “đi trước Người trong thần trí và quyền lực của Ê-li-a”. Điều này có nghĩa là Gio-an sẽ là vị ngôn sứ tiên phong, mở đường cho Đấng Mê-si-a, như lời các tiên tri đã loan báo.

Trong tâm thức Do Thái, việc một đứa trẻ ra đời trong hoàn cảnh hiếm muộn như thế là dấu chỉ rõ rệt rằng bàn tay Thiên Chúa đang can thiệp. Thiên Chúa, như trong Cựu Ước từng làm với Sa-ra, Ra-khen, và mẹ của Samu-en, giờ đây lại một lần nữa thực hiện điều không thể nơi Ê-li-sa-bét, như một cách để khẳng định rằng không có gì là bất khả đối với Ngài. Tuy nhiên, phản ứng của Da-ca-ri-a lại là một phản ứng đầy tính con người: ông hoài nghi. Lý do có thể hiểu được: ông đã già, vợ ông cũng cao niên, và có lẽ trong lòng ông, niềm hy vọng đã cạn khô sau bao năm tháng cầu xin mà không được.

Nhưng nơi đây, sự hoài nghi ấy không đơn thuần là một băn khoăn của lý trí, mà là dấu chỉ của một đức tin đang bị đóng kín, không đủ mở ra để đón nhận điều mới Thiên Chúa muốn làm. Chính vì thế, ông bị phạt câm – không như một hình phạt hủy diệt, nhưng như một phương thế thanh luyện đức tin. Sự câm lặng ấy sẽ là nơi ông học lại cách lắng nghe, chiêm ngắm và tin tưởng. Và đúng như lời Thiên Thần, bà Ê-li-sa-bét đã thụ thai, bà đã cưu mang một sự sống mới như dấu chỉ lòng thương xót của Thiên Chúa. Bà cất lời ca ngợi: “Chúa đã làm cho tôi thế này, trong những ngày Người đoái thương, cất nổi khổ nhục tôi khỏi người đời.” Lời của bà là lời cảm tạ không chỉ vì mình được làm mẹ, mà còn vì bà nhận ra đây là công trình của Thiên Chúa, là việc Thiên Chúa đến viếng thăm, chữa lành và phục hồi phẩm giá cho những ai bị xem thường trong xã hội. Câu chuyện hôm nay gợi lại nhiều chủ đề thần học sâu sắc: sự trung tín của Thiên Chúa đối với lời hứa, sự hiện diện của Người trong những biến cố nhỏ bé và âm thầm, sự cần thiết của đức tin để nhận ra và cộng tác với chương trình của Người. Thế giới ngày nay cũng không khác xưa là bao.

Nhiều người sống trong tâm trạng giống như Da-ca-ri-a: cầu nguyện nhiều năm, sống ngay chính, nhưng rồi rơi vào sự hoài nghi và thất vọng vì không thấy kết quả như mình mong đợi. Câu chuyện này là lời nhắn nhủ mạnh mẽ: Thiên Chúa không bao giờ quên, Ngài không bao giờ làm ngơ trước lời cầu nguyện chân thành. Nhưng điều Ngài mong chờ nơi chúng ta là một lòng tin cậy vững vàng, sẵn sàng mở ra cho những điều vượt khỏi khả năng hiểu biết của con người. Thiên Chúa vẫn đang âm thầm hành động, vẫn sai thiên thần đến với chúng ta mỗi ngày – không phải theo cách ngoạn mục, nhưng qua những biến cố thường nhật, những con người xung quanh, và nhất là qua Lời Ngài. Thiên Thần Gáp-ri-en hôm nay có thể là một lời nhắc nhở qua Kinh Thánh, một lời khuyên từ người bạn đạo đức, một ánh sáng đến từ suy niệm cá nhân hay một biến cố buộc ta phải dừng lại để nhìn lại đời mình. Điều quan trọng là chúng ta có nhận ra hay không, có tin tưởng hay không, có sẵn sàng thay đổi như Da-ca-ri-a đã được mời gọi không. Phần áp dụng vào đời sống giáo dân hôm nay chính là lời mời gọi mỗi người hãy sống tinh thần của Da-ca-ri-a và Ê-li-sa-bét: kiên trì cầu nguyện, trung thành sống công chính, và mở lòng đón nhận kế hoạch của Thiên Chúa dù đôi khi không hiểu hết được.

Người giáo dân giữa đời được mời gọi trở thành những người “dọn đường cho Chúa”, như Gio-an Tẩy Giả đã làm – không cần lớn lao nhưng bằng chính đời sống ngay thẳng, bác ái, hy sinh và hiền lành. Đặc biệt, trong bối cảnh xã hội hôm nay đầy tiếng ồn, giả trá, và khủng hoảng niềm tin, sự thinh lặng nội tâm là một con đường cần thiết để nhận ra tiếng Chúa, để học lại đức tin sống động và cá vị. Hãy để những lúc bị thử thách, bị trì hoãn, bị thất vọng trở thành cơ hội để thanh luyện niềm tin, để như Da-ca-ri-a, ta có thể mở miệng ca ngợi Chúa vào đúng thời của Ngài. Những gia đình hiếm muộn, những người già cả cảm thấy bị lãng quên, những người âm thầm phục vụ không ai biết đến – hãy tin rằng chính quý vị là những nơi Thiên Chúa vẫn đang đến, vẫn thực hiện những điều lớn lao theo cách rất nhỏ bé và âm thầm.

Và như Ê-li-sa-bét, chúng ta hãy biết ẩn mình một thời gian, để dưỡng nuôi đức tin, để suy niệm và chuẩn bị tâm hồn cho sứ mạng lớn lao đang đến, vì ai sống trong sự tín thác và khiêm nhường đều sẽ được Chúa viếng thăm, và hoa trái của lòng tin ấy sẽ trở nên ánh sáng cho người khác. Trong Mùa Vọng này, hãy để cho mỗi ngày sống trở thành một cuộc gặp gỡ với Thiên Chúa trong thinh lặng, cầu nguyện, và niềm hy vọng. Như Thiên Thần Gáp-ri-en đã mang Tin Mừng đến cho Da-ca-ri-a, chính chúng ta cũng hãy trở thành sứ giả của niềm vui và hy vọng cho gia đình, cộng đoàn, và thế giới hôm nay. Hãy tin rằng Thiên Chúa vẫn đang hành động, và lời hứa của Ngài luôn được thực hiện đúng thời, theo cách đầy yêu thương và khôn ngoan vượt mọi toan tính của con người.

Lm. Anmai, CSsR