Thứ Tư Tuần V Mùa Chay
Đn 3,14-20.24-25.28; Ga 8,31-42.
TIN NHẬN CHÚA GIÊSU
"Nếu các ông ở lại trong lời của tôi,
thì các ông thật là môn đệ tôi;
các ông sẽ biết sự thật,
và sự thật sẽ giải phóng các ông."
(Ga 8,31-32)
Người Do-thái luôn tự hào là con cháu Áp-ra-ham nên tự cho mình là người tự do, không làm nô lệ ai. Đúng là Áp-ra-ham có hai con trai, một sinh bởi người nô lệ, một sinh bởi người tự do, mà họ thì được sinh bởi bà Sa-ra, người vợ tự do. Nhưng thực ra họ chỉ đúng một nửa. Họ chỉ là con cái Áp-ra-ham theo huyết thống, còn những việc Áp-ra-ham đã làm thì họ không làm. Áp-ra-ham, cha của họ được kể là công chính “không phải sau, mà là trước khi ông được cắt bì” (Rm 4,10). Không phải máu huyết, mà là lòng trung thành với giao ước với Thiên Chúa mới làm cho họ thành con cháu Áp-ra-ham đích thực.
Tin Mừng hôm nay tiếp tục cuộc tranh luận giữa Chúa Giêsu với người Do Thái. Nhưng là những lời Chúa Giêsu nói với những người Do Thái đã tin Ngài, có nghĩa không phải nói với toàn thể dân chúng. Người Do Thái đang sống dưới ách thống trị của đế quốc Rôma thế mà lòng kiêu hãnh dân tộc của họ vẫn không chấp nhận bị nô lệ: “Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ” (Ga 8, 33).
Ở đây, Chúa Giêsu nhắc họ về một tình trạng nô lệ nguy hiểm hơn nhiều: nô lệ cho nết xấu, cho tội lỗi; nguy hiểm hơn vì: nó khó nhận biết, đang bị nó trói buộc mà vẫn tưởng mình tự do; nó là viên thuốc độc bọc đường: người ta phạm tội mà vẫn cảm thấy vui khoái, an nhiên tự tại.
Chúa Giêsu khẳng định: Ai muốn làm môn đệ của Chúa, thì phải ở lại trong lời của Ngài. Thật vậy, người môn đệ phải sống theo Thầy, nên giống Thầy, và cùng với Thầy thi hành sứ vụ. Nhưng chúng ta là những con người thường sống theo tự nhiên, chiều theo những cám dỗ của ma quỷ, thế gian, xác thịt đi ngược với đường lối của Thiên Chúa, làm tôi ma quỷ, thế gian, xác thịt, làm nô lệ cho tội, vì Chúa Giêsu đã nói: “ Hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội”.
Bởi vậy chúng ta cần ở lại trong lời của Chúa, nghe và thi hành lời Chúa: chính việc ở lại trong lời của Chúa, chúng ta mới thông hiểu sự thật là các chân lý của Chúa, các chân lý này là ánh sáng dẫn dắt chúng ta sống đúng với phẩm giá con cái Thiên Chúa, con cái của sự tự do.
Sống đúng với phẩm chất là môn đệ của Chúa Giêsu, vì được nên giống Chúa Giêsu, là con chí ái của Chúa Cha, luôn nói và làm như Chúa Cha đã nói, đã làm. Lời Chúa còn là sức sống nuôi dưỡng sự sống của Thiên Chúa trong linh hồn ta, là sức mạnh giúp ta chiến đấu với ba thù để không bao giờ làm tôi ma quỷ, thế gian, xác thịt hay làm nô lệ cho tội nữa, nhưng được tự do sống theo ý Chúa. Khác với nhóm Biệt phái, họ xưng mình là con cái Abraham nhưng họ đã làm những việc Ông Abraham không làm, đó là tìm cách giết Chúa Giêsu. Họ tự hào họ chỉ có một Cha là Thiên Chúa, nhưng họ lại sống phản nghịch với Ngài, như Chúa Giêsu nói: “giả như Thiên Chúa là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến Tôi, vì Tôi phát xuất từ Thiên Chúa”.
Trong thực tế họ không tin nhận Chúa Giêsu, nên họ không phải là con cái Thiên Chúa. Chúng ta nhận thức mình là con cái Thiên Chúa là môn đệ Chúa Giêsu, chúng ta phải sống đúng phẩm chất, đúng danh nghĩa ấy, nếu không chúng ta chỉ mang danh mà không sống thực. Chúng ta phải sám hối tội lỗi để trở về với phẩm giá là con cái Thiên Chúa, con cái của sự tự do, là phải biết tin nhận Chúa Giêsu, biết lắng nghe và sống lời Ngài, không phạm tội nữa, vì phạm tội là từ chối Chúa Giêsu, Đấng cứu độ chúng ta.
Những người Do Thái tự phụ này không thể nào thăng tiến trên con đường đức tin. Bởi vì họ chỉ mượn danh nghĩa con cái Thiên Chúa, bà con của Abraham để hưởng lợi mà thôi. Họ cho mình là người trong nhà, nhưng thực ra họ là những người con xa lạ, người con hoang theo như từ ngữ của đoạn Tin Mừng mà chúng ta vừa nghe.
Người Do-thái luôn tự hào là con cháu Áp-ra-ham nên tự cho mình là người tự do, không làm nô lệ ai. Đúng là Áp-ra-ham có hai con trai, một sinh bởi người nô lệ, một sinh bởi người tự do, mà họ thì được sinh bởi bà Sa-ra, người vợ tự do. Nhưng thực ra họ chỉ đúng một nửa. Họ chỉ là con cái Áp-ra-ham theo huyết thống, còn những việc Áp-ra-ham đã làm thì họ không làm. Áp-ra-ham, cha của họ được kể là công chính “không phải sau, mà là trước khi ông được cắt bì” (Rm 4,10). Không phải máu huyết, mà là lòng trung thành với giao ước với Thiên Chúa mới làm cho họ thành con cháu Áp-ra-ham đích thực.
Chúa Giêsu chờ đợi những người Do Thái mới tin Chúa, như đoạn Tin Mừng mà chúng ta vừa nghe. Hãy noi gương của Thiên Chúa và của Abraham mà phát triển mối tương quan đức tin với Ngài: "Nếu các ngươi là con cái của Thiên Chúa Cha, thì chắc chắn các ngươi sẽ yêu mến Ta. Nếu các ngươi là con cái của Abraham thì các ngươi hãy thi hành công việc của Abraham mà tin lời Ta".
Noi gương Chúa Giêsu, chúng ta sẵn sàng đến với những người chống đối tôn giáo chúng ta, sẵn sàng đối thoại với họ, để trình bày cho họ biết Thiên Chúa và Chân Lý của Ngài, không sợ thất bại nhưng hi vọng giúp ích cho nhiều người khác. Chúng ta cần thông cảm với người tội lỗi, cần nhẫn nại với người khô khan nguội lạnh và cầu nguyện cho họ. Chúng ta sẵn sàng giúp đỡ cho những người yếu đuối, nhờ đó chúng ta mới lôi kéo được nhiều người trở về làm con Thiên Chúa, làm môn đệ của Chúa Giêsu, là biết lắng nghe và sống lời Chúa dạy.
Lôi kéo nhiều người ra khỏi vòng nô lệ tội lỗi, không còn làm tôi ma quỷ, thế gian, xác thịt mà sống đạo tốt hơn cho xứng đáng với ơn rửa tội họ đã lãnh nhận, đã được cứu chuộc nhờ công nghiệp của Chúa Giêsu. Chúng ta luôn biết cầu nguyện cho mình và mọi anh em của chúng ta, để mọi người được trở về với Chúa trong mùa chay, sống đúng với danh nghĩa là Kitô hữu của mình, và trung thành sống theo lời Chúa, mãi mãi là môn đệ Chúa Giêsu.
Bài: Tuệ Mẫn & Video: TGPSaigon.net