Thứ Bảy XXXIV TN
Lc 21, 34-36
Tuy bất ngờ nhưng không phải hoàn toàn bất ngờ, vì Chúa thương chúng ta, Chúa luôn ban cho chúng ta nhiều tín hiệu báo trước cái chết để chúng ta kịp chuẩn bị. Mỗi khi chúng ta thấy một người khác chết, đó là một tín hiệu ; mỗi khi chải đầu thấy mái tóc mình bạc hơn, đó cũng là một tín hiệu ; một chiếc răng bị hư, đôi mắt mờ xuống, tay chân yếu đi, một chứng bệnh xuất hiện… Tất cả đều là những tín hiệu. Và quan trọng hơn nữa, đó là những tín hiệu mà Chúa gởi trước cho chúng ta vì Chúa thương chúng ta. Vì thế chúng ta đừng giả mù giả điếc trước những tín hiệu tình thương ấy. Tốt nhất là đón nhận chúng, nhận ra ý nghĩa của chúng và chuẩn bị.
Cái chết từng đến với mỗi người chúng ta cách bất ngờ. Trong sứ điệp Lời Chúa hôm nay Chúa Giêsu đã nói rất rõ điều ấy: “Chúng con hãy tỉnh thức vì chúng con không biết ngày nào giờ nào”. Vì thế chúng ta đừng giả điếc làm ngơ trước tình thương của Thiên Chúa ban cho mỗi người, để luôn sẵn sàng và đứng vững trước ngày giờ Chúa đến với mỗi người chúng ta.
Lời Chúa mà chúng ta suy niệm hôm nay, Chúa Giêsu đã dạy chúng ta không ai có thể biết trước được ngày tận cùng của cuộc đời mình. Vì thế người kitô hữu chúng ta phải cần tỉnh thức cầu nguyện, và luôn sẵn sàng đón nhận giây phút quan trọng này. “Vậy anh em phải đề phòng, chớ để lòng mình ra nặng nề vì chè chén say sưa, lo lắng sự đời, kẻo ngày ấy như một chiếc lưới bất thần chụp xuống đầu anh em” (Lc 21, 34).
Chúa đã nhắc nhở các môn đệ hãy luôn tỉnh thức và cầu nguyện để khỏi sa chước cám dỗ. Trong lời kinh Lạy Cha, Chúa Giêsu cũng dạy chúng ta hãy cầu nguyện với Chúa Cha mỗi ngày để Ngài giúp chúng ta khỏi sa vào cạm bẫy của ma quỷ.
Lời nhắn nhủ này vẫn còn mãi và đặc biệt trong ngày cuối năm phụng vụ này, Giáo Hội nhắc nhớ đến Lời Chúa dạy để khuyên các tín hữu đừng để cho lòng mình ra nặng nề vì chè chén say sưa, lo lắng sự đời… Vì ngày của Chúa đã gần đến, cho nên chúng ta hãy luôn tỉnh thức và đợi chờ như lời thánh Phaolô đã nhắc nhở giáo đoàn Thêxalônica: "Hãy tỉnh thức và sống tiết độ", "Mặc áo giáp là đức tin và đức mến, đội mũ chiến là niềm hy vọng ơn cứu độ" (1Tx 5,8), để chúng ta luôn sẵn sàng chiến đấu với thế lực của bóng tối vì chúng ta là con cái của ánh sáng và thuộc về Đức Kitô. Ngài đã cứu chuộc chúng ta khỏi tội lỗi để chúng ta được sống mãi với Ngài.
Chúa Giêsu dạy chúng ta sẵn sàng đón nhận ngày cánh chung hay là ngày tận cùng của cuộc đời mỗi người sẽ đến vào lúc chẳng ai ngờ, và để chuẩn bị biến cố bất ngờ này, chúng ta chỉ còn cách duy nhất là luôn sẵn sàng, luôn thức tỉnh và cầu nguyện. Sẵn sàng thức tỉnh như người trinh nữ chuẩn bị dầu đèn đi đón chàng rể là chính Đức Kitô.
Cuộc sống hôm nay khiến con người chúng ta dễ sa đà mê muội, bởi những tiến bộ khoa học kỹ thuật và những sản phẩm của nó, đã tạo ra lối sống có nhiều cạnh tranh, mải mê chạy theo hưởng thụ đầy tiện nghi. Người ta lo toan sao cho có được những lạc thú, dù có phải trả giá bằng những mệt nhọc vất vả, bằng những bận rộn kéo dài.
Giữa lúc cảnh đời người người đua nhau sắm sửa, làm lụng, mấy ai có đủ tỉnh thức để suy nghĩ đến ngày tận thế, hay nghĩ tới ngày kết thúc cuộc đời của mình với nấm mồ là ba tấc đất mới thật là nhà của mình cách vĩnh viễn, đang khi ta còn cứ mải mê lo cho phần xác này được đầy đủ, được sung sướng, mà không lo nghĩ tới phần riêng là linh hồn của ta, thử hỏi những lúc chúng ta bôn ba như vậy, mấy ai đã lo sắm sửa hành trang cho linh hồn mình.
Những lúc chúng ta mê muội ấy là chính lúc chúng ta thiếu cầu nguyện, ít vào nơi thanh vắng với Chúa ngay trong nội tâm ta. Vì thế chúng ta là những môn đệ của Chúa chúng ta phải có những thái độ sau.
Thái độ thứ nhất: thái độ quan trọng là đón Chúa đến, không nên để mình bị ảnh hưởng bởi những xáo trộn bên ngoài để rồi lo chè chén say sưa hoặc chưa lo chuyện sống chết, chỉ lo chuyện sắm sửa thế gian, và bất cứ lúc nào cũng phải nghĩ đến chuyện Chúa đến, dù cho có thình lình, đột ngột, chúng ta cũng không ngỡ ngàng.
Thái độ thứ hai: Là kiên trì và cầu nguyện liên lỉ. Cầu nguyện để xin Chúa mau đến, cầu nguyện để xin ơn đứng vững trước những xáo trộn bên ngoài.
Chúa Giêsu đưa ra hai thái độ sống cụ thể trong khi chờ ngày của Chúa. Thứ nhất là thái độ sống thanh thoát: "Các con phải đề phòng, chớ để lòng mình đắm say tửu sắc, đa mang sự đời, kẻo ngày ấy như một chiếc lưới bất thần chụp xuống đầu các con, vì ngày ấy sẽ ập tới mọi dân cư trên khắp mặt đất". Nói khác đi, Chúa muốn chúng ta sống sứ điệp và giá trị Tin Mừng, không để mình bị mê hoặc chạy theo các chủ trương duy vật, hưởng thụ, qua lo thu tích của cải như một bảo đảm an toàn cho cuộc sống mà lãng quên những nhu cầu tâm linh và các giá trị siêu việt của cuộc sống.
Chúa Giêsu nêu ra điều kiện tiên quyết, đó là tỉnh thức và cầu nguyện: "Các con phải tỉnh thức và cầu nguyện luôn, để có đủ sức thoát khỏi những điều sắp xẩy đến và đứng vững trước mặt Con Người". Cầu nguyện là nhìn nhận Chúa là tất cả, là đặt thánh ý Chúa trên hết. Ðồng thời, cầu nguyện là nhận biết mình yếu đuối và cậy trông vào ơn Chúa. Nhờ cầu nguyện, chúng ta sẽ có thái độ tỉnh thức trong đời sống thường ngày, sẽ nhạy bén với tiếng gọi của Chúa qua những biến cố cuộc sống để luôn tìm đẹp lòng Chúa.
Vấn đề tỉnh thức và cầu nguyện được Chúa Giêsu nói đến rất nhiều trong kinh thánh và nó còn mang ý nghĩa hay hơn khi Giáo Hội cho đọc đoạn Tin Mừng này vào ngày thứ bảy cuối cùng trong năm phụng vụ để nhắc nhở các con cái của mình hãy luôn nhớ Lời Chúa dạy bảo và đem ra thực hành trong cuộc sống hằng ngày.
Tuệ Mẩn