Thường thì một linh hồn phải giam cầm lâu hơn sức tưởng tượng của mỗi người. Cha ruột của Thánh Louis Bertrand, ông là một người công giáo gương mẫu. Hồi chưa lập gia đình, ông từng ao ước được dâng mình cho Chúa để làm linh mục, nhưng ông biết Chúa không gọi ông.
Sau bao năm sống cuộc đời đạo đức của một người công giáo. Sau khi ông chết, người con trai thánh thiện của ông, từng biết sự công bằng của Thiên Chúa nên đã dâng rất nhiều thánh lễ để cầu cho ông, và đỗ tất cả sự sốt mến trong lời cầu nguyện để xin cho linh hồn người cha yêu dấu của mình mau thoát cảnh tù đày. Thấy cha của mình vẫn còn bị giam cầm trong lửa luyện tội, người con phải cầu nguyện thêm gấp trăm lần. Ông làm tất cả những sự đền tội, ăn chay hãm mình,dâng thánh lễ cho cha mình. Sau tám năm dài như thế, nhờ sự hy sinh thánh thiện của người con mà Chúa đã nhậm lời và giải thoát cho linh hồn người cha.
Chị của bà Thánh Malachy đã bị giam cầm trong luyện ngục rất lâu dài, mặc dù là thánh lễ, là lời cầu nguyện và những sự đau đớn hy sinh của bà Thánh này đã chịu để cầu nguyện cho linh hồn chị mình.
Và chuyện này có liên hệ tới một bà phước rất thánh thiện ở Pampluna, bà phước này đã cứu dược bao linh hồn các bà phướcdòng Camelite ra khỏi luyện ngục, phần nhiều các bà phước này đã bị giam ròng rã từ 30 tới 60 năm.
Nếu các bà phước này đã bị giam từ 40,50,60 năm, thì tự hỏi những kẻ đã phạm tội vô số như chúng ta sẽ bị trừng phạt tới cỡ nào?
Chị của ông Thánh Vicente', sau khi bà chết, người đã dâng thánh lễ và cầu nguyện nhiều không ngờ được, để mong Thiên Chúa giải thoát cho linh hồn chị mình. Sau đó bà đã về và nói rằng:" Nếu không nhờ sự bầu cử của em trước tòa Thiên Chúa thì chị vẫn còn bị giam cầm trong đó rất lâu dài".
Chúng tôi không có ý là nói tất cà các linh hồn đều bị giam giữ thời gian dài như nhau để đền tội lỗi mình trong biển lửa. vì cũng có rất nhiều người phạm tội ít hơn, song lại làm việc đền tội nhiều hơn, như vậy sự trừng phạt của họ sẽ ít đau đớn hơn.
Tội Nhẹ
Khó mà nói được những con số của tội nhẹ mà những người công giáo đã phạm.
Tội Trọng
Vô phúc cho những người công giáo đã phạm tội trọng trong cuộc sống của họ, mặ dù họ xưng tội, không làm việc đền tội như đã nói.
Những người mang tội trọng trong cuộc sống và xưng tội trên giường, chết
có thể bị giam trong lửa luyện tội cho tới ngày cuối của tận thế.
Thánh Gertrude tiết lộ rằng những người phạm nhiều tội trọng mà không làm việc đền tội có thể sẽ không được chia sớt sự thông công
của Hội Thánh.
KẾT LUẬN
Tất cả các tội lỗi dù nhẹ hay nặng, tích trữ từ 20, 30, 40, 50, 60 năm trong đời sống chúng ta. Tất cả mọi người đều phải đền tội cho mọi việc làm của mình sau khi chết.
TẠI SAO PHẢI CẦU NGUYỆN CHO CÁC LINH HỒN?
Điều luật đầu tiên của Thiên Chúa dạy chúng ta phải kính mến Chúa trên hết mọi sự và yêu người như mình tao vậy. Đây là điều luật căn bản của Thiên Chúa. Thật vậy, Người đã thể hiện việc Người làm cho chúng ta thấy; như vậy chúng ta phải làm gì cho kẻ khác? Nếu ta từ chối làm cho kẻ khác là chúng ta từ chối Người. Phác Âm Thánh Matthew đã nói, Chúa sẽ phán xét trong ngày tận thế rằng:
Khi ta đói ngươi đã không cho ta ăn.
Khi ta khát ngươi đã không cho ta uống.
Khi ta là kẻ lạ, ngươi đã không rước ta vào.
Khi ta trần truồng, ngươi đã không cho ta quần áo mặc.
Khi ta bệnh, ngươi đã không thăm ta.
Khi ta tù đày, ngươi đã không an ủi.
Ta nói cho các ngươi biết, khi các ngươi làm cho một người anh em
trong các ngươi, tất nhiên các ngươi làm cho ta đó.
Có nhiều người công giáo tưởng cái luật đó vào thời đại này là đã bị đình chỉ không còn áp dụng được nữa, là tại họ quá ích kỉ chỉ biết lo cho bản thân mình. Nhưng những gì Thiên Chúa phán ra sẽ không bao giờ mai một.
CHÚNG TA PHẢI CẦU NGUYỆN CHO CÁC LINH HỒN
Chúng ta bắt buộc phải thương yêu và giúp đỡ kẻ khác. Láng giềng của chúng ta càng cần giúp đỡ bao nhiêu, thì sự giúp đỡ của chúng ta càng bị bó buộc để giúp đỡ họ bấy nhiêu.
Có thể đây là một tội vô nhân đạo, thí dụ từ chối giúp đỡ một bữa ăn cho một kẻ bần cùng sắp chết vì đói, họ đang cần đồ ăn để cứu sống họ. Hay từ chối đưa một cánh tay ra để cứu một kẻ sắp chết chìm. Không phải chúng ta chỉ giúp đỡ kẻ khác trong hoàn cảnh dễ dàng, mà ngay cả trong hoàn cảnh khó khăn chúng ta cũng phải hy sinh, phải cứu người anh em của chúng ta ra khỏi cơn tuyệt vọng.
Và bây giờ, ai là kẻ cần sự bác ái của chúng ta hơn là các linh hồn trong luyện ngục? Ai là kẻ trên trái đất này đói hơn, khát hơn,đau khổ hơn, chịu nhiều cực hình hơn so sánh với họ? Người nghèo, người bệnh, người khốn khó xung quanh chúng ta, không ai cần sự giúp đỡ hơn là những linh hồn đang bị thiêu đốt, giam cầm trong luyện ngục.
Phải, chúng ta có thể kiếm ra được những kẻ có tâm hồn rất tốt, nhưng họ chỉ tìm cái lợi ích trong những việc làm khác, nhưng giúp đỡ các linh hồn trong luyện ngục thì rất hiếm.
Và ai có quyền đòi hỏi hơn chúng ta kia chứ? Vả lại, trong số các linh hồn dưới đó, có thể là cha, là mẹ, là bạn bè của chúng ta, hoặc những bà con thân quyến của chúng ta.