CHÚA VẪN SỐNG BÊN TA

CHÚA VẪN SỐNG BÊN TA

SUY NIỆM - Apr 01/04/2016

nang doKhi bỏ mọi sự để theo Thầy Giêsu, các môn đệ đã ấp ủ những hy vọng, những ước mơ. Hy vọng, ước mơ cũng đúng bởi lẽ đó là điều thực tế khi sống chung với Thầy Giêsu và thấy Thầy Giêsu đầy quyền năng như vậy!

Đã nhiều lần các môn đệ chứng kiến tận mắt từ thiên nhiên, quỉ thần, bệnh tật, chết chóc… tất cả đều tuân theo lệnh Người. Sở hữu một ông thầy như vậy thì chẳng có đồ đệ nào không tự hào, môn sinh nào chẳng vinh dự, háo hức và hy vọng – hy vọng vào một tiền đồ sáng lạn, hy vọng một nước Israel khôi phục và vinh quang, hy vọng một cuộc đổi đời với vinh sang chức tước…

Với tất cả niềm tin, niềm hy vọng và ước mơ tươi đẹp ấy đã sụp đổ hoàn toàn từ lúc Thầy Giêsu bị chết treo như một tên tử tội trên Thập tự giá. Còn gì đâu nữa? Có chăng chỉ là nuối tiếc mà thôi!

Trời chiều nắng tắt! Có những tiếng thở dài! Với chút tư cách còn lại của người môn đệ đầu đoàn, Simon Phêrô buông lời nản chí gói ghém phần chán nản : “Tôi đi đánh cá đây”. Đó là câu nói của một kẻ chiến bại: Đức Giêsu – toàn bộ niềm tin và hy vọng – đã chết, thì kể như tương lai và tiền đồ chấm hết. Vì vậy, các đồ đệ chỉ còn cách trở lại “đường xưa lối cũ”, trở về với nghề chài lưới mà thôi.

Và thực tế, họ đã thất bại vì vất vả suốt đêm họ chẳng đánh bắt được gì. Đến tảng sáng, Đức Giêsu đứng trên bãi biển. Đức Giêsu đứng đó, nhưng có lẽ đêm chưa tan, bầu trời vẫn còn tranh tối, tranh sáng nên các môn đệ vẫn chưa nhận ra được Người. Người ngỏ lời biểu lộ mối quan tâm: “Này các chú, không có gì ăn ư?” “Thưa không”. “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền.” Lưới được thả xuống và một mẻ đầy ắp cá lạ lùng đã được đánh bắt (c.5 – 7)…

Tuy Các ông là những những đánh cá chuyên nghiệp, vậy mà đánh bắt cả đêm chẳng được con cá nào. Thất vọng, mệt mỏi cuốn lưới định nghỉ ngơi, thì lúc đó, Chúa Giêsu hiện đến, bảo các ông thả lưới bên phải thuyền, nơi gần bờ. Các ông tin vào Lời ấy mà thả lưới. Kết quả, đánh được một mẻ cá đầy, không sao kéo lên nỗi. Bấy giờ, Gioan nhận ra nói đó là Chúa, Phêrô mặc ngay áo vào, nhảy xuống biển, bơi vào bờ.

Hôm nay xác quyết cho chúng ta hiểu rằng: “không có Ta, các ngươi không làm gì được”. Bằng chứng, Các môn đệ đã vất vã, cực nhọc suốt đêm mà chẳng có gì. Nhưng khi có sự hiện diện của Chúa, các ông bắt được rất nhiều cá.

Trên bờ, Chúa Giêsu đã chuẩn bị sẵn bữa ăn sáng cho các ông với cá nướng và bánh. Trong bữa ăn Người cầm bánh và cá trao cho các ông, một cử chỉ quen thuộc giúp các ông càng xác tín Chúa đã phục sinh.

Hôm nay xác quyết cho chúng ta hiểu rằng: “không có Ta, các ngươi không làm gì được”. Bằng chứng, Các môn đệ đã vất vã, cực nhọc suốt đêm mà chẳng có gì. Nhưng khi có sự hiện diện của Chúa, các ông bắt được rất nhiều cá.

Trang Tin Mừng hôm nay có thể coi như là biểu tượng cho hành trình trải nghiệm thiêng liêng của mọi Ki-tô hữu.

Cuộc đời người tín hữu đánh mất Chúa sẽ “trở lại đường xưa lối cũ” của mê lầm tội lỗi. Không có Chúa mọi nỗ lực cố gắng về đường thiêng liêng trở thành luống công vô ích. Không có Chúa, tâm hồn ảm đạm vương vất bóng đêm đen khiến họ không thể phân biệt được đâu là ý Chúa, đâu là ý riêng mình, Thần Khí thúc đẩy hay ma quỉ xúi dục. Đặc biệt người làm công tác tông đồ mà vắng bóng Chúa thì tất cả chỉ là “dã tràng xe cát biển đông, nhọc nhằn mà chẳng nên công trạng gì”.

Chúa vẫn có đó, Người vẫn đứng đó, Người vẫn hiện diện, Thiên Chúa không chết! Người không phải là kẻ đã đi vào quá khứ để chìm vào lãng quên. Người vẫn yêu thương, quan tâm, chăm sóc cuộc đời con người. Do đó, con người cần nghe tiếng Chúa và thực hiện lời của Người. Bởi vì có Chúa thì mọi công lao vất vả con người sẽ được ban thưởng quá lòng mong ước – như mẻ cá ắp đầy lạ lùng.

Trong các diễn từ cáo biệt, Đức Giêsu đã chuẩn bị cho các môn đệ sống thời gian sau này, khi Người không còn hiện diện hữu hình giữa các ông nữa. Các lần Người hiện ra sau Phục Sinh cũng nhắm mục tiêu này. Các ông phải biết chắc chắn rằng Người đã chiến thắng trên sự chết và Người sẽ trở về với Thiên Chúa. Các ông phải tin vào Người là Đức Chúa và Thiên Chúa. Điều tác giả thực sự muốn chúng ta biết chắc, đó là các tông đồ đã trải nghiệm sự hiện diện của Đấng Phục Sinh, nhưng đồng thời, ngài cũng cung cấp một bài giáo lý cho các Kitô hữu thời ngài.

Hôm nay, một lần nữa ta xác tín rằng Đức Giêsu Phục Sinh vẫn đang ở với chúng ta qua mọi thăng trầm của cuộc sống. Phần ta, hãy tin tưởng và tín thác cuộc đời của ta trong bàn tay của Chúa quan phòng.

Tuệ Mẫn