Mỗi khi có những phần quà từ thiện dành cho học sinh nghèo vượt khó học giỏi, học sinh đầu tiên ở trường tôi được mọi người nghĩ đến là em
Mỗi khi có những phần quà từ thiện dành cho học sinh nghèo vượt khó học giỏi, học sinh đầu tiên ở trường tôi được mọi người nghĩ đến là em Dương Thị Sóng Giang, lớp 7D Trường THCS Thị Trấn, huyện Dương Minh Châu, tỉnh Tây Ninh.
Sóng Giang (phải) cùng em gái học bài dưới ánh đèn soi gắn trên đầu. Ảnh: H.Phượng. |
So với bạn bè cùng trang lứa, Sóng Giang nhỏ nhắn và gầy gò hơn nhiều. Nhưng bù lại, em có một nghị lực vượt khó học tập, cùng tính chịu khó và siêng năng mà không bạn nào sánh bằng. Em đã đạt danh hiệu học sinh giỏi toàn diện suốt bảy năm liền, dù không có điều kiện theo các lớp học thêm!
Em được đặt tên là Sóng Giang vì chào đời ở giữa sông, trên chiếc xuồng nhỏ, phương tiện mưu sinh của gia đình. Hiện tại cả nhà em trú ngụ trong túp lều nhỏ di động, chiều ngang 2m, chiều dài 4 m. Với túp lều nhỏ này, vào mùa khô, nước lòng hồ Dầu Tiếng còn cạn, cả nhà cắm trại ở bờ hồ để sinh sống.
Những tháng nước dâng cao – từ tháng 9 đến tháng 11 âm lịch – cả nhà lại dời túp lều lên trên bờ kè để trú ngụ. Vào những buổi trưa nóng bức, ngồi trong lều chịu đựng cái oi của nắng nóng, tối không có ánh đèn điện lại bị muỗi đốt, mưa gió lạnh…
Vậy mà trong túp lều không bàn, không ghế ấy, hằng đêm Sóng Giang cùng cô em nằm dài trên sàn đội đèn soi phát sáng bằng bình ăcquy trên đầu rọi từng con chữ, cắm cúi đọc và viết, học bài chuẩn bị cho ngày mai đến trường. Khi hai chị em học bài, ba mẹ cùng em bé út chưa đầy tuổi phải ra ngoài ngồi đợi, đến hơn 21g hai chị em học bài xong, cả nhà mới chen chúc nhau nằm ngủ, đến 4g sáng hai em lại thức dậy ôn bài.
Thương ba đêm đêm bơi xuồng quăng từng mẻ lưới để bắt cá, hai chị em Sóng Giang càng quyết tâm học tập. Tan học về, hai em còn phụ mẹ rửa chén, nấu cơm, trông em. Mùa hè tới, hai chị em Sóng Giang hằng ngày phải lội nước mò vớt củ mì. Số tiền thu được từ bán củ mì mót, Giang dùng để mua sách vở học tập cho năm học mới.
Mỗi buổi sáng nếu như nhà còn cơm nguội, hai chị em lấy nước tương nước mắm chan cơm ăn sáng ngon lành. Nếu hết gạo, hai chị em nhịn đói đi học. Từ nhà các em đến trường khoảng 5 cây số. Cả ngày đi học, hai em có những bốn bận đi về, ngót nghét 20 cây số. Hai em rất yêu chiếc xe đạp của mình, vì là phần quà của bác đi câu tốt bụng tặng sau khi hai em đạt học sinh giỏi toàn diện.
Với hai cô học trò nhỏ này, giáo viên chúng tôi chỉ là người đứng đằng sau động viên tinh thần bằng tấm lòng yêu thương nhất, nhà trường cũng chỉ hỗ trợ hai em bộ sách giáo khoa, bộ đồ mới đến trường hay chiếc cặp đi học… Chúng tôi thầm mong hai chị em học trò nhỏ này có mái nhà êm ấm an tâm học hành, được một ngày vui chơi thỏa thích, không phải đau đáu về cuộc mưu sinh khi tuổi còn quá nhỏ.
Nguyễn Hồng Phượng (giáo viên Trường THCS Thị Trấn, huyện Dương Minh Châu, Tây Ninh)