Thứ Bảy Tuần I Mùa Chay : CON ĐƯỜNG ĐẾN VỚI SỰ HOÀN THIỆN VÀ BÌNH AN THỰC SỰ

Chia Sẻ Lời Chúa Hằng Ngày - Mar 15/03/2025

Thứ Bảy Tuần I Mùa Chay

  Đnl 26,16-19; Mt 5,43-48

Mt 5,43-48

“HÃY YÊU KẺ THÙ: CON ĐƯỜNG ĐẾN VỚI SỰ HOÀN THIỆN VÀ BÌNH AN THỰC SỰ”

 

Bài Tin Mừng hôm nay mang đến một trong những lời dạy mạnh mẽ và thách thức nhất của Chúa Giê-su: “Hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em.” Đây không phải là một lời mời gọi thông thường, mà là một đỉnh cao của giáo huấn Kitô giáo, mời gọi chúng ta vượt lên trên bản năng tự nhiên và sống theo gương mẫu của Thiên Chúa – Đấng yêu thương mọi người, bất kể họ tốt hay xấu.

Chúa Giê-su mở đầu bằng cách nhắc lại điều luật cũ: “Hãy yêu đồng loại và ghét kẻ thù.” Mặc dù luật Cựu Ước không trực tiếp dạy ghét kẻ thù, nhưng cách giải thích và áp dụng lề luật thời đó đã dẫn đến một thái độ phân biệt rõ ràng giữa bạn và thù. Tuy nhiên, Chúa Giê-su không chỉ sửa sai quan niệm sai lầm này, mà còn đưa ra một chuẩn mực hoàn toàn mới: yêu thương không biên giới. Ngài mời gọi chúng ta yêu thương kẻ thù, làm ơn cho họ, và cầu nguyện cho những người bách hại mình. Đây không chỉ là cách sống vượt xa những gì con người thường làm, mà còn là con đường dẫn đến sự hoàn thiện như Cha trên trời.

Lý do để yêu thương kẻ thù được Chúa Giê-su khẳng định rõ ràng: “Vì Người cho mặt trời mọc lên soi sáng kẻ xấu cũng như người tốt, và cho mưa xuống trên người công chính cũng như kẻ bất chính.” Tình yêu của Thiên Chúa là tình yêu không điều kiện. Ngài không phân biệt đối xử, và Ngài mời gọi chúng ta sống theo cùng một cách. Điều này đặt ra một tiêu chuẩn cao hơn bất kỳ điều gì chúng ta từng biết. Ngay cả những người thu thuế hay người ngoại đạo cũng yêu thương những người yêu thương họ. Nhưng để thực sự trở nên con cái Thiên Chúa, chúng ta được mời gọi vượt qua lẽ thường tình, yêu thương ngay cả những người làm tổn thương chúng ta.

Yêu kẻ thù không phải là điều dễ dàng. Nhưng đó là điều cần thiết để chúng ta thoát khỏi xiềng xích của thù hận và tìm được sự bình an thực sự. Nhà hùng biện Cicéron từng nói: “Con người là kẻ thù khủng khiếp nhất của chính mình.” Mỗi khi chúng ta giữ thù hận trong lòng, chúng ta tự giam hãm mình trong bóng tối, làm tổn thương chính mình nhiều hơn bất kỳ ai khác. Thù hận không chỉ làm hại tâm hồn chúng ta, mà còn làm mờ đi hình ảnh Thiên Chúa trong ta.

Hãy nhìn vào tấm gương của Chúa Giê-su. Trên thập giá, trong giây phút đau khổ tột cùng, Ngài đã tha thứ cho những kẻ đóng đinh Ngài: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm.” Tình yêu tha thứ này không chỉ là mẫu gương, mà còn là nguồn sức mạnh cho chúng ta trong hành trình yêu thương và tha thứ.

Yêu thương kẻ thù không phải là một cảm xúc, mà là một hành động. Chúa Giê-su đưa ra ba bước cụ thể để thực hành điều này: yêu thương, làm ơn, và cầu nguyện. Nếu chúng ta chưa thể yêu thương, hãy bắt đầu bằng việc làm điều tốt cho họ. Nếu việc làm ơn vẫn còn khó, ít nhất hãy cầu nguyện cho họ. Cầu nguyện không chỉ giúp chúng ta tha thứ, mà còn mở ra con đường để Thiên Chúa chạm đến trái tim họ, mang lại sự biến đổi và hòa giải.

Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta thường gặp những người làm tổn thương mình: trong gia đình, nơi làm việc, hoặc trong cộng đồng. Thay vì giữ hận thù, chúng ta được mời gọi nhìn họ bằng ánh mắt của Thiên Chúa, nhận ra rằng họ cũng là con cái Ngài. Khi chúng ta tha thứ, chúng ta không chỉ giải thoát họ, mà còn giải thoát chính mình, mở lòng để đón nhận bình an và niềm vui thực sự.

Mùa Chay là thời gian để chúng ta suy ngẫm về tình yêu và sự tha thứ. Đây là cơ hội để chúng ta loại bỏ mọi thù hận khỏi lòng mình, để sống như Chúa mời gọi: yêu thương không biên giới. Khi chúng ta yêu thương kẻ thù và cầu nguyện cho họ, chúng ta đang bước đi trên con đường trở nên giống Cha trên trời – Đấng hoàn thiện và giàu lòng thương xót.

Lời mời gọi của Chúa Giê-su hôm nay là một thách thức lớn, nhưng cũng là một con đường dẫn đến sự hoàn thiện và hạnh phúc thật sự. Hãy để tình yêu của Thiên Chúa chiếm ngự trái tim chúng ta, để chúng ta có thể yêu thương và tha thứ như Ngài đã yêu thương và tha thứ cho chúng ta. Khi làm được điều này, chúng ta không chỉ biến đổi chính mình, mà còn góp phần biến đổi thế giới, làm cho Nước Trời trở nên gần gũi hơn ngay trong cuộc sống này.

Lm. Anmai, CSsR