Thứ Bảy Tuần XV Thường Niên : ĐỨC GIÊSU – NGƯỜI TÔI TRUNG KHIÊM NHƯỜNG VÀ ĐẦY THẦN KHÍ

Chia Sẻ Lời Chúa Hằng Ngày - Jul 19/07/2025

Thứ Bảy Tuần XV Thường Niên

(Tr) Lễ Đức Mẹ ngày thứ Bảy

Xh 12,37-42; Mt 12,14-21

ĐỨC GIÊSU – NGƯỜI TÔI TRUNG KHIÊM NHƯỜNG VÀ ĐẦY THẦN KHÍ

 

Trong đoạn Tin Mừng Mát-thêu (12,14‑21), chúng ta chứng kiến một bước ngoặt quan trọng trong sứ vụ của Chúa Giêsu: nhóm Pha-ri-sêu âm mưu giết Người, nhưng thay vì đáp trả bằng sức mạnh hay lời lẽ gay gắt, Đức Giêsu chọn con đường lánh lui và tiếp tục công việc chữa lành, cứu độ dân chúng. Hành động này không chỉ thể hiện sự khôn ngoan của Người trong việc bảo vệ mạng sống và sứ vụ, mà còn là cách Người thực thi trọn vẹn lời tiên tri của ngôn sứ I-sai-a về “Người Tôi Trung” — Đấng được Thiên Chúa tuyển chọn, “Đây là người Ta yêu dấu; Ta hài lòng về Người.” Qua sự khiêm nhường rút lui trước sự thù địch và tiếp tục phục vụ những ai tìm đến Người, Chúa Giêsu cho thấy sứ mạng cứu độ không phải là chinh phục thế gian bằng uy quyền trần tục, nhưng là thể hiện quyền năng Thiên Chúa qua lòng thương xót, sự kiên nhẫn và công lý dịu dàng.

Câu chuyện bắt đầu với mưu đồ sát hại Chúa Giêsu của các lãnh đạo Do Thái. Thay vì phản kháng hay buông xuôi, Đức Giêsu “lánh khỏi nơi đó,” đồng thời vẫn không từ bỏ sứ vụ chữa lành người bệnh và loan báo Tin Mừng. Hành động này phản ánh chân dung của “Người Tôi Trung” trong chương đầu của sách I‑sai-a: Người không “cãi vã, không kêu to, chẳng ai nghe thấy Người lên tiếng giữa phố phường.” Đó là một quyền năng thầm lặng, mạnh hơn mọi sức mạnh thế gian, bởi nó hướng về sự thật và lòng thương xót. Thay vì dùng bạo lực để chống lại bạo lực, Chúa Giêsu đáp trả thù hận bằng lòng nhân từ — Người chữa lành mọi căn bệnh, mọi đau khổ của con người, cho thấy Thiên Chúa không muốn hủy diệt nhưng muốn cứu chuộc.

Hình ảnh “cây lau bị giập” và “tim đèn leo lét” trong tiên tri I-sai-a được Chúa Giêsu hiện thực hóa qua từng cử chỉ chăm sóc những kẻ yếu đuối nhất: người nghèo, người tật nguyền, người bị xã hội ruồng bỏ. Người không phá vỡ hoặc dập tắt hy vọng của họ, mà nhẹ nhàng vực dậy, củng cố ngọn lửa đức tin trong lòng họ cho đến khi “đưa công lý đến toàn thắng.” Công lý của Thiên Chúa không chỉ là trả thù kẻ ác, mà trước hết là trả lại phẩm giá cho con người, cho mỗi linh hồn bị tổn thương. Trong bối cảnh Mát-thêu, nơi các lãnh đạo Do Thái đang dùng luật lệ tôn giáo để cai trị và loại trừ, Chúa Giêsu mang đến một thứ công lý khác — công lý của lòng thương xót và sự phục vụ, một công lý đưa con người đến với sự hòa giải và bình an đích thực.

Việc Người “cấm họ không được tiết lộ Người là ai” cũng nằm trong kế hoạch cứu độ sâu xa: Đức Giêsu biết rằng danh hiệu Messia trong suy nghĩ của dân Do Thái thường bị giới hạn trong khuôn khổ chính trị và quân sự. Nếu Người công khai danh xưng ấy quá sớm, sứ vụ của Người dễ bị hiểu sai và biến chất. Thay vào đó, Người chọn cách thể hiện bản chất của Nước Thiên Chúa qua hành động cụ thể — chữa lành, tha thứ, yêu thương — trước khi chính thức tuyên xưng. Đây là bài học cho chúng ta hôm nay về sự khiêm nhường: chúng ta không cần phô trương hay chứng tỏ mình để được Thiên Chúa và tha nhân nhìn nhận, nhưng hãy để tình yêu và hành động của chúng ta nói thay lời chúng ta.

Qua đoạn Tin Mừng này, Thiên Chúa mời gọi mỗi người Kitô hữu noi gương Chúa Giêsu — trở thành khí cụ của lòng thương xót, công lý dịu dàng và khiêm nhường phục vụ. Điều đó có nghĩa là trong đời sống cá nhân, mỗi khi gặp phải thử thách, bất công hay hiểu lầm, chúng ta không trả đũa bằng cơn giận hay lời cay nghiệt, nhưng bằng lòng kiên nhẫn và tình yêu chân thật. Chúng ta được mời gọi nhận ra những “cây lau bị giập” và “tim đèn leo lét” xung quanh mình — những người đang yếu đuối, thất vọng, tổn thương — và đừng để những khó khăn ấy trở thành cớ để chúng ta phán xét hay bỏ rơi họ. Thay vào đó, hãy trở thành bàn tay dịu dàng nâng đỡ, nguồn sáng thắp lên hy vọng cho những ai tưởng như sắp tắt lịm.

Trong môi trường gia đình, nơi dễ xảy ra xung đột và hiểu lầm nhất, lời Chúa mời gọi chúng ta thực hành sự khiêm nhường rút lui đúng lúc — không phải để bỏ chạy khỏi trách nhiệm hay từ bỏ tình yêu, mà để giữ bình an nội tâm và tạo không gian cho tình yêu chân thành được phục hồi. Khi người thân sai lầm, thay vì vội vàng chỉ trích, chúng ta có thể lắng nghe, thấu hiểu và dùng lời nói nhẹ nhàng để dẫn đưa họ trở về với chân lý. Trong cộng đoàn giáo xứ, sứ mạng của chúng ta là làm chứng cho Tin Mừng bằng đời sống — bằng những hành động cụ thể như chia sẻ cơm áo, thăm viếng người bệnh, nâng đỡ người thất nghiệp — chứ không phải bằng những lời quảng cáo hay sự phô trương.

Thánh Phaolô dạy rằng “lòng thương xót chiến thắng sự xét xử” (Gc 2,13). Đó chính là tinh thần của đoạn Tin Mừng hôm nay: Thiên Chúa không muốn chúng ta phán xét nhau mà muốn chúng ta yêu thương và xây dựng lẫn nhau trong công lý và hòa bình. Khi chúng ta lựa chọn sống như Người Tôi Trung — khiêm nhường, âm thầm phục vụ, không làm tổn thương người khác nhưng kiên trì nuôi dưỡng hy vọng — thì chính lúc đó công lý Thiên Chúa sẽ dần thắng thế trong cuộc đời chúng ta và trong xã hội. Đó là con đường bình an đích thực mà Chúa Giêsu mang đến: bình an không phải là vắng bóng xung đột, mà là sự hiện diện của tình yêu chiến thắng mọi thử thách, mọi bất công, mọi vết thương của con người.

 

Lm. Anmai, CSsR