Thứ Tư Tuần XXVI Thường Niên
Is 66,10-14c; Mt 18,1-5
NGƯỜI LỚN NHẤT TRONG NƯỚC TRỜI
Trong Tin Mừng hôm nay, chúng ta nghe thấy một câu hỏi đơn giản nhưng rất sâu sắc từ các môn đệ của Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời?” Câu hỏi này thực ra phản ánh một khát khao, một sự tò mò, cũng như một sự bối rối của các môn đệ về quyền lực, danh vọng và địa vị trong Nước Trời mà Chúa Giêsu đang rao giảng. Họ đã thấy những phép lạ, những dấu chỉ quyền năng mà Chúa thực hiện, và trong lòng họ, có lẽ họ muốn hiểu rõ hơn về cách thức mà Nước Trời vận hành, cũng như những điều kiện để ai đó có thể là “người lớn nhất” trong Nước của Thiên Chúa.
Chúa Giêsu không trả lời câu hỏi này theo cách mà các môn đệ mong đợi. Thay vì nói về những đức tính như quyền lực, thông thái hay khả năng lãnh đạo, Chúa Giêsu lại làm một hành động rất bất ngờ. Ngài gọi một em nhỏ đến, đặt em vào giữa các môn đệ và nói: “Thầy bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.”
Câu trả lời của Chúa Giêsu không chỉ là một lời dạy về sự khiêm nhường mà còn là một sự thay đổi quan niệm căn bản về cách thức con người có thể đạt được vị trí trong Nước Trời. Chúa không nói rằng để vào Nước Trời, ta cần có sức mạnh hay trí tuệ cao siêu, nhưng là cần có một tâm hồn khiêm nhường, đơn sơ và trông cậy vào Thiên Chúa như một đứa trẻ. Đây là một sự đảo ngược hoàn toàn những gì mà các môn đệ, cũng như chúng ta, có thể tưởng tượng về cách thức Nước Trời hoạt động.
Một đứa trẻ có đặc điểm gì mà Chúa Giêsu muốn chúng ta học hỏi? Trẻ nhỏ là những người đơn sơ, chân thành và hoàn toàn phụ thuộc vào người khác, đặc biệt là cha mẹ của mình. Trẻ em không sống với sự tự kiêu hay tự phụ, chúng không phô trương quyền lực hay địa vị. Chúng chỉ sống với tình yêu thương vô điều kiện và sự tin tưởng tuyệt đối vào những người chăm sóc mình. Và chính trong sự đơn sơ, khiêm nhường và hoàn toàn trông cậy vào Thiên Chúa này, mà Chúa Giêsu thấy sự vĩ đại, sự “lớn lao” thật sự trong Nước Trời.
Người lớn trong thế giới này thường tìm cách khẳng định mình qua quyền lực, tài năng hay vị trí xã hội. Họ tranh giành để trở thành người quan trọng, tìm kiếm sự ngưỡng mộ và khen ngợi. Nhưng trong Nước Trời, điều này lại không phải là con đường dẫn đến vinh quang. Chính sự khiêm nhường, sự tự hạ mình và lòng đơn sơ như trẻ thơ mới là chìa khóa để vào Nước Trời. Chúa Giêsu dạy rằng, “Ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời.” Đây là một thông điệp về sự tự bỏ mình, sự từ bỏ cái tôi, và việc sống vì lợi ích của người khác. Nơi nào có sự khiêm nhường, có sự yêu thương và sự phục vụ, nơi đó có Nước Trời. Người lớn nhất trong Nước Trời không phải là người có quyền lực hay địa vị, mà là người biết hạ mình, biết yêu thương và phục vụ tha nhân một cách khiêm tốn.
Chúa Giêsu không chỉ dạy chúng ta về sự khiêm nhường mà còn về sự tiếp đón và yêu thương những người nhỏ bé, những người yếu đuối trong xã hội. Ngài nói tiếp: “Còn ai tiếp đón một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy.” Đây là một lời mời gọi chúng ta không chỉ nhìn nhận những người nghèo khổ, những người bị xã hội bỏ quên như những đối tượng cần giúp đỡ, mà là những người có giá trị, có địa vị trong Nước Trời. Khi chúng ta tiếp nhận, yêu thương và phục vụ những người nhỏ bé này vì danh Chúa, chúng ta đang tiếp đón chính Chúa Giêsu. Chúa Giêsu cho thấy rằng tình yêu đích thực không phân biệt người lớn hay nhỏ, mạnh hay yếu, giàu hay nghèo, mà là tình yêu không điều kiện, luôn hướng đến sự nâng đỡ và chăm sóc những ai cần đến.
Chúng ta, những người Kitô hữu, được mời gọi sống như thế nào trong thế giới này? Chúng ta có thể bị cuốn vào cuộc sống đầy cạnh tranh, đầy tham vọng, nơi mà sự tự khẳng định và thành công cá nhân được đặt lên hàng đầu. Tuy nhiên, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta sống khác đi. Ngài mời gọi chúng ta sống với một tâm hồn khiêm nhường, trong sự đơn sơ và tinh thần phục vụ, như một đứa trẻ. Khi chúng ta thực hành điều này, chúng ta không chỉ làm sáng danh Chúa mà còn làm cho Nước Trời hiện diện giữa chúng ta.
Chúng ta hãy nhìn vào những đứa trẻ quanh mình, nhìn vào sự ngây thơ và sự tin tưởng của chúng vào những người chăm sóc chúng. Đó là mẫu mực mà Chúa Giêsu muốn chúng ta học hỏi. Đó là cách để chúng ta có thể trở thành những người lớn nhất trong Nước Trời, bằng cách trở lại, từ bỏ cái tôi của mình, và sống một cuộc sống yêu thương, phục vụ và khiêm nhường.
Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con luôn nhớ rằng sự vĩ đại trong Nước Trời không phải là sự nổi bật hay quyền lực, mà là sự khiêm nhường, sự phục vụ và yêu thương người khác. Xin cho chúng con có thể sống trong sự khiêm nhường và yêu thương như một đứa trẻ, để mỗi ngày chúng con có thể làm sáng danh Chúa qua những hành động nhỏ bé, nhưng tràn đầy tình yêu và sự tin tưởng vào Chúa. Chúng con cầu xin nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con. Amen.
Lm. Anmai, CSsR