XIN CHO TA LÒNG CẢM THƯƠNG

XIN CHO TA LÒNG CẢM THƯƠNG

Suy Tư - Mar 08/03/2016

jesus_thuong tre emTrở về với các học giả của Tin Mừng Gioan, thời trước thế kỷ 20 cho rằng cho hồ nước này chỉ là biểu tượng, chứ không có thật tại Jerusalem. Có người còn chú giải 5 hành lang tượng trưng cho 5 Sách của Ngũ Kinh, 38 năm tượng trưng cho 38 năm dân Do Thái lang thang trong sa mạc.

Trường Kinh Thánh và Khảo Cổ École Biblique của Dòng Đa-minh đã nghiên cứu và tìm ra tông tích của chiếc hồ này. Hồ này ở phía Tây của Đền Thờ, gần nhà thờ St. Ann hiện nay, cùng với các các di tích lịch sử của nó. Hai cái hồ tìm thấy nằm kế cận nhau được giải thích trong tờ hướng dẫn của các cha dòng White Friars như sau:

Thời xa xưa, những hồ chứa nước được thiết lập trong thung lũng này. Một cái hồ đơn giản được đào để chứa nước chảy qua thung lũng như một cái hồ thiên nhiên. Sau này, cái hồ này được xây và biến thành hồ nhân tạo với chiều kích 40×50 m bằng cách dùng một ống dẫn nước rộng khỏang 6 m. Nước trong hồ được dẫn vào Đền Thờ bằng một con kênh nhỏ. Sách Isaia 7, 3 và 2 Kgs 18, 17 ám chỉ con kênh nhỏ này.

Vào cuối thế kỷ 3 TCN, một chiếc hồ thứ hai được thiết lập, có lẽ vào khoảng thời gian của Thượng Tế Simon (x/c Sir 50, 3). Nó được xây ở phía Nam của ống dẫn nước, con kênh nhỏ được bao phủ và trở thành ống dẫn nước vào Đền Thờ.

Vào giữa năm 150 TCN và 70 CSN, một trung tâm chữa bệnh nổi tiếng được phát triển về phía Đông của hai cái hồ này. Một giếng nước, chỗ tắm, và những bàn thờ cũng được thiết lập cho mục đích chữa trị và tôn giáo. Nơi đây là nơi tụ họp của nhóm người bị cấm không cho vào trong Đền Thờ vì bệnh tật. Họ chờ đợi khi thiên thần khuấy động nước là lăn xuống hồ để được chữa trị. Chính tại nơi Cửa Chiên này, Chúa Giêsu đã chữa lành người bại liệt.

Vào thế kỷ 1 SCN, một cái hồ lớn hơn, Birket Israel, được xây gần Đền Thờ, làm cho những cái hồ ở Bethzatha không còn quan trọng nữa. Một tường thành mới được xây dựng về phía Bắc bởi Herod Agrippa vào năm 44 SCN, ngăn cản không cho nước chảy vào Đền Thờ nữa.

Hồ Bếtdatha khá lớn, những bệnh nhân đến đây để với một niềm hy vọng là được chữa khỏi bệnh. Dọc bên bờ hồ này có rất nhiều loại bệnh tật khác nhau, chờ đợi để được xuống hồ chữa cho khỏi bệnh. Chàng thanh niên bại liệt 38 năm cũng là một trong số những người nằm chờ để được ai đó đưa xuống hồ, nhưng chắc chẳng ai quan tâm và không ai giúp đỡ anh ta: “không có người đem tôi xuống hồ, khi nước động”.

Có lẽ Chúa Giêsu đã quan sát quang cảnh náo động và hối hả của dân chúng tranh giành để được lành bệnh tại hồ nước Bếtdatha và hiểu thấu được tâm trạng thấp thỏm và mòn mỏi để được ai đó đem xuống hồ cho khỏi bệnh, nên dù chưa yêu cầu hay van xin, Chúa Giêsu đã hỏi anh bại liệt lâu năm: “Anh có muốn trở nên lành mạnh không?” (c.6) Anh không trả lời trực tiếp câu hỏi của Chúa Giê-su “có hay không”, nhưng anh lại trả lời bằng một cách lý giải “không có người đem tôi xuống hồ, khi nước động”.

Chàng thanh niên bại liệt này phải chăng đã mòn mỏi trông mong được chữa lành thân xác bại liệt lâu năm của anh. Thế nhưng ta thấy Chúa Giêsu đã đặt vấn đề “lành mạnh”, tức phục hồi thân xác bại liệt của anh và cả tinh thần lành mạnh của anh nữa. Ngài có thể phán một lời với anh bại liệt thì anh có thể đứng lên và đi lại được với quyền năng của Ngài …nhưng ở đây thì không! Chúa Giêsu lại bảo anh: “hãy đứng dậy, vác chõng, và đi”. Chúa Giêsu cần sự hợp tác của anh để giúp anh được lành mạnh: “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên”.

Thiên Chúa không làm thay tất cả cho con người, nhưng mỗi người để được chữa lành về thể xác lẫn tâm linh điều đầu tiên là phải có lòng mong muốn, bày tỏ lòng khao khát, và điều quan trọng phải có can đảm làm bước bột phá vượt lên trên chính mình, là “đứng dậy! quyết tâm! Và bước đi!” như người bại liệt trong Tin Mừng hôm nay. Anh thật liều lĩnh làm theo lời Chúa Giêsu để bước ra khỏi bệnh tê bại lâu năm, để đứng thẳng và bước đi. Còn tôi, liệu tôi có đủ can đảm vượt qua hành vi và thói quen cũ của cái “tôi” để dám đứng lên bước đi hay không?

Việc Chúa Giêsu chữa bệnh trong ngày Sabát là một trong những nguyên nhân khiến cho người Do Thái tức tối. Họ chống đối Chúa ra mặt. Thậm chí còn muốn trừ khử Ngài cho rảnh mắt.

Trang Tin Mừng hôm nay ta thấy có ba tuyến nhân vật: một là Chúa Giêsu, hai là người mắc bệnh nan y và ba là những người Do Thái.

Hôm nay chúng ta đặc biệt lưu ý đến thái độ của người Do Thái và thái độ của Chúa Giêsu.

Qua và với thái độ của người Do Thái, ta hãy xét mình xem ta có quá cứng nhắc trong các nguyên tắc, các luật lệ, đến độ vô cảm trước những nhu cầu bức thiết của anh chị em chung quanh hay không, ta có lên án những người vì phục vụ lợi ích của anh chị em đồng loại mà làm những việc có vẻ như bất chấp luật lệ hay không. Phản ứng nông cạn của những người Do Thái trong bài đọc trên đây là một lời nhắc nhở để ta nhớ lại cung cách sống của mình trong các tương quan với kẻ khác. Ta đừng để mình rơi vào trường hợp đáng buồn như những người Do Thái.

Ta cũng có thể xét mình theo thái độ của mình đối với anh chị em khi chúng ta nhìn vào tâm tình của Chúa Giêsu. Quanh ta lúc nào cũng có những người bất hạnh. Họ đau khổ trước nỗi bất hạnh của mình và chờ mong một ai đó chia sẻ nỗi khổ với họ. Con tim của ta có đủ can đảm để nhận ra tình cảnh khốn khổ của anh chị em mình hay không? Lời và việc làm của ta có mang theo đủ tình thương để xoa dịu nỗi đau khổ của họ hay không? Ta có đủ can đảm và quảng đại vượt qua những trở ngại bên ngoài để giúp đỡ người ấy ra khỏi tình cảnh khốn khó của họ hay không? Hình ảnh Chúa Giêsu trong trang Tin Mừng hôm nay giúp ta can đảm dấn thân chia sẻ nỗi đau khổ với anh chị em chung quanh.

Xin cho ta cảm thức và cảm thương trước nỗi đau của anh chị em đồng loại. Và, hơn thế nữa, xin cho ta biết sẻ chia những nỗi đau của những người bất hạnh đó quanh ta.

Tuệ Mẫn