7 điều đúc-kết về đời người

7 điều đúc-kết về đời người

Chuyện Phiếm Đạo Đời - Feb 13/02/2018

Vậy, mời bạn và tôi, ta thử để mắt xem “cái lý” ấy nó ly-kỳ ra sao? Đến độ nào? Và, ta hãy cứ suy và nghĩ về cái-gọi-là “7 điều đúc-kết về đời người” như sau:

1. Đời người

Chọn đúng thầy dạy, trí tuệ một đời; chọn đúng nửa kia, hạnh phúc một đời; chọn đúng môi trường; vui vẻ một đời; chọn đúng bạn bè, ngọt ngào một đời; chọn đúng sự nghiệp, thành công một đời.

2. Những cái nhất của con người

Sức khỏe là món quà quý nhất; biết đủ là giàu có nhất; lương thiện là phẩm chất tốt nhất; quan tâm là lời hỏi thăm chân thành nhất; lo lắng là nỗi nhớ nhung vô tư nhất; chúc phúc là ngôn từ đẹp đẽ nhất!

3. Đường và cây

Vợ/ chồng là đường, bạn bè là cây. Đời người chỉ có một con đường, trên con đường đó có nhiều cây; lúc có tiền chớ quên đường, khi hết tiền, hãy dựa vào cây; lúc vui vẻ chớ lạc đường, khi nghỉ ngơi hãy chăm sóc, tưới tắm cho cây.

4. Làm thế nào để hưởng thụ cuộc sống

Đời người rất ngắn, tại sao không dùng thái độ tích cực để đối diện với mọi vui buồn của cuộc sống? Bạn bè, nên thường xuyên giữ liên lạc, đừng quá quan tâm đến chi phí cho một cuộc gọi là bao nhiêu, rảnh rỗi gửi một tin nhắn hỏi thăm nhau, bạn sẽ tìm thấy những niềm vui nhỏ len lỏi vào cuộc sống mỗi ngày.

5. Hạnh phúc

Đời người có nhiều niềm vui, niềm hạnh phúc, nghĩ thông sẽ biết đủ. Những lúc cơ hàn đói khổ, có một bữa no đã là hạnh phúc. Lúc làm việc vất vả, được nghỉ ngơi đã là hạnh phúc. Lúc cô đơn một mình, có bạn cũng đã là hạnh phúc. Phúc, lộc xuất phát từ cái tâm, lòng luôn chính trực thẳng ngay, sẽ có phúc lớn!

6. Bình an là được

Tiền nhiều hay ít, thường xuyên có là được; người xấu hay đẹp, nhìn thuận mắt là được. Người già hay trẻ, khỏe mạnh là được; nhà giàu hay nghèo, vui vẻ là được. Ai đúng ai sai, hiểu nhau là được. Sống một đời người, bình an là được.

7. Biết sống

Đừng để quá mệt mới nghỉ, quá đói mới ăn. Đã thích thứ gì, hãy cứ mua, không cần cân nhắc đắt rẻ; Có thời gian hãy hẹn những người bạn thân thiết trò chuyện, ăn uống, vừa để gắn kết tình bạn, vừa để làm mới bản thân. Biết kiếm tiền cũng cần phải biết tiêu tiền, có như thế cuộc sống mới thú vị, nhiều màu sắc.”

 (Nguồn: http://sohanews.sohacdn.com/zoom/640_400/2017)

Đọc những giòng ở trên xong, hẳn bạn và tôi, ta cũng “tâm đắc đầy mình” để rồi đưa chuyện “đời người” vào đời mình, cũng nhanh chóng thôi. Và rồi cứ thế, ta hát tiếp những câu sau để kết thúc câu chuyện phiếm lai rai, đường dài, mà rằng:  

“Mình vui được sao nếu chưa thanh bình
Từng đoàn trai đi viết sử xanh
Thì gian nhà xinh vắng vắng đi mình anh
cũng thôi chớ buồn em nhé
tiễn đưa nhớ ngày đăng trình.

Tám hướng bốn phương trời mây
thôi nhé anh đi từ đây
Kỷ niệm nào không có vui hay buồn
chiều nào không có hoàng hôn
tình nào hơn nước non.

Rồi đây một mai lối xưa tôi về
Kể chuyện buồn vui hai đứa mình nghe
Một gian nhà tranh giấc mơ đềm êm
lắng nghe tiếng nhịp con tim
hai người gọi chung một tên”…

Trần Ngọc Mười Hai

Bài viết cũ hơn