Thứ Hai Tuần I Mùa Chay
Lv 19,1-2.11-18; Mt 25,31-46
Mt 25,31-46
TÌNH YÊU HÓA THÂN THÀNH HÀNH ĐỘNG
Tin Mừng hôm nay trình bày một bức tranh sống động về ngày phán xét cuối cùng, nơi Đức Giêsu, trong tư cách Vua và Thẩm phán, sẽ phân định rõ ràng giữa người công chính và kẻ gian ác. Điều này không chỉ là lời cảnh tỉnh mạnh mẽ mà còn là lời mời gọi tha thiết để mỗi người chúng ta sống tinh thần Tin Mừng qua việc yêu thương và phục vụ những người bé mọn nhất trong xã hội. Lời của Chúa Giêsu hôm nay không chỉ là bài học về việc làm từ thiện mà còn là lời mời gọi sâu sắc để sống đức tin một cách cụ thể, sống tình yêu không chỉ bằng lời nói nhưng bằng hành động.
Đức Giêsu mở đầu bằng hình ảnh một vị vua ngự trong vinh quang, trước mặt là toàn thể nhân loại được tập hợp. Hình ảnh này nhắc nhở chúng ta rằng Thiên Chúa là Đấng Công Chính, Đấng sẽ phán xét nhân loại theo tiêu chuẩn tình yêu và lòng thương xót. Người tách biệt “chiên” và “dê,” biểu tượng cho hai loại người: những người sống yêu thương và những kẻ thờ ơ, dửng dưng trước nỗi khổ của tha nhân. Đây là hình ảnh biểu trưng cho sự lựa chọn trong đời sống con người: hoặc đi theo đường lối yêu thương của Chúa, hoặc sống cho riêng mình mà quên đi bổn phận đối với tha nhân.
Tuy nhiên, điều làm chúng ta xúc động nhất trong bài Tin Mừng hôm nay là lời khẳng định của Đức Giêsu: “Mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy.” Đức Giêsu không chỉ đồng hóa mình với những người nghèo khó, bị áp bức, đau khổ, mà còn tỏ lộ phẩm giá cao cả của họ. Trong ánh sáng Tin Mừng, những người bé mọn không chỉ là những người cần giúp đỡ, mà còn là nơi hiện diện của chính Đức Kitô. Khi phục vụ họ, chúng ta không chỉ làm một việc tốt, mà còn gặp gỡ chính Chúa Giêsu trong đời sống thường ngày.
Lời mời gọi này nhấn mạnh rằng đức tin không thể tách rời khỏi hành động. Đức tin chân thật luôn được thể hiện qua tình yêu cụ thể, qua việc chăm sóc những người cần đến chúng ta. Những hành động như cho người đói ăn, cho người khát uống, thăm người bệnh, tiếp đón người khách lạ không chỉ là bổn phận, mà còn là cơ hội để sống đức tin một cách thực tiễn. Điều đáng chú ý là những hành động này không đòi hỏi sự phi thường hay vĩ đại, nhưng chúng cần xuất phát từ một trái tim biết yêu thương và sẵn sàng chia sẻ.
Đức Giêsu cũng đặt ra một thách thức lớn cho chúng ta: liệu chúng ta có nhìn thấy Chúa trong những người bé mọn nhất không? Đây là câu hỏi mời gọi chúng ta nhìn lại cách chúng ta đối xử với tha nhân, đặc biệt là với những người yếu đuối, bị bỏ rơi hoặc bị xã hội coi thường. Liệu chúng ta có đủ nhạy bén để nhận ra khuôn mặt của Chúa nơi họ? Hay chúng ta để sự ích kỷ, thành kiến hoặc vô cảm che khuất tầm nhìn?
Đức Giêsu không nói về những hành động lớn lao, nhưng về những điều rất nhỏ nhặt và thường nhật. Một bữa ăn cho người đói, một lời an ủi cho người đau khổ, một sự quan tâm dành cho người bị bỏ rơi – tất cả những điều này đều là những cách chúng ta yêu mến và phục vụ Chúa. Thật vậy, tình yêu không chỉ nằm ở những lời nói nhưng cần được thể hiện qua những hành động cụ thể. Khi chúng ta sống như vậy, chúng ta không chỉ biến đổi cuộc sống của người khác, mà còn làm cho chính mình trở nên giống Đức Kitô hơn.
Tuy nhiên, đoạn Tin Mừng này cũng là lời cảnh báo nghiêm khắc cho những ai sống ích kỷ và vô cảm. Những người ở bên trái, những “con dê,” không phải bị kết án vì làm điều xấu, mà vì họ đã không làm điều tốt. Sự thờ ơ, dửng dưng với nỗi đau của tha nhân là một tội lỗi nghiêm trọng, bởi nó đi ngược lại tinh thần Tin Mừng và làm cản trở tình yêu của Thiên Chúa lan tỏa trong thế giới. Đây là lời nhắc nhở mỗi người chúng ta không được phép đứng ngoài cuộc khi đối diện với những nhu cầu của tha nhân.
Trong bối cảnh hiện nay, khi xã hội vẫn còn đầy rẫy những bất công, nghèo đói và khổ đau, lời mời gọi của Đức Giêsu càng trở nên cấp thiết. Chúng ta không cần đi đâu xa để gặp những “người bé mọn nhất” mà Chúa nói đến. Họ có thể là những người nghèo khó trong cộng đoàn, những người bị bỏ rơi bên lề xã hội, hoặc đơn giản là những người xung quanh chúng ta đang cần một lời động viên, một bàn tay giúp đỡ. Chúng ta hãy nhớ rằng, mỗi lần chúng ta làm một hành động yêu thương, dù nhỏ bé, là mỗi lần chúng ta gặp gỡ chính Đức Kitô.
Lm. Anmai, CSsR