CHÚA NHẬT XXVII THƯỜNG NIÊN
Cv 1,12-14; Gl 4,4-7; Lc 1,26-38
Nếu anh em có lòng tin
Trong Tin Mừng hôm nay, chúng ta được nghe lời dạy của Chúa Giê-su về đức tin và lòng khiêm nhường qua hai câu chuyện. Mỗi câu chuyện này đều phản ánh một khía cạnh quan trọng trong đời sống Kitô hữu mà chúng ta cần phải suy ngẫm và sống thực tế. Chúa Giê-su không chỉ nói về những phép lạ có thể xảy ra nhờ lòng tin, mà còn mời gọi chúng ta sống khiêm nhường và không mong đợi sự khen ngợi khi thực hiện bổn phận.
Đầu tiên, chúng ta thấy các Tông Đồ cầu xin Chúa Giê-su thêm lòng tin cho họ: “Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con.” Lý do cho lời cầu xin này rất rõ ràng, vì các Tông Đồ cảm thấy lòng tin của họ chưa đủ mạnh mẽ để có thể thực hiện những điều mà Chúa Giê-su đã dạy, để thực hiện những điều kỳ diệu mà Ngài đã thực hiện. Họ không thể hiểu hết được tất cả những gì Ngài nói và làm, và vì vậy họ mong muốn có một đức tin mạnh mẽ hơn. Chúa Giê-su đáp lại bằng một lời giải thích về sức mạnh của đức tin, qua đó Ngài cho chúng ta thấy rằng chỉ cần đức tin nhỏ bé như hạt cải thôi cũng đủ để làm những việc lớn lao, vượt qua những khó khăn, và đạt được những mục tiêu mà Chúa đặt ra.
Chúa Giê-su nói: “Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì dù anh em có bảo cây dâu này: ‘Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc’, nó cũng sẽ vâng lời anh em.” Đây là một câu nói có tính chất ẩn dụ, nhấn mạnh rằng đức tin dù nhỏ bé, nhưng khi thật sự có mặt trong cuộc sống, có thể biến đổi mọi điều kiện khó khăn và tưởng chừng không thể vượt qua được. Hạt cải, mặc dù rất nhỏ, nhưng có khả năng phát triển và sinh hoa kết trái lớn lao. Lòng tin, dù nhỏ đến đâu, nhưng nếu đặt trọn niềm tin vào Thiên Chúa, sẽ đem lại sự biến đổi mạnh mẽ và kỳ diệu trong cuộc sống.
Đối với người Kitô hữu, đức tin không phải chỉ là một cảm xúc hay một niềm tin mơ hồ, mà là sự liên kết sâu sắc với Chúa. Đức tin này không phải là một thứ có thể tích lũy hay đo lường theo cách vật lý, mà là sự tin tưởng vào quyền năng và tình yêu vô biên của Chúa, ngay cả khi chúng ta không thể nhìn thấy rõ ràng những điều mình cầu xin. Đức tin này sẽ dẫn dắt chúng ta vượt qua những khó khăn và thử thách của cuộc sống, và giúp chúng ta nhận ra rằng mọi việc, dù lớn hay nhỏ, đều nằm trong tay Chúa.
Sau khi nói về sức mạnh của đức tin, Chúa Giê-su tiếp tục đưa ra một hình ảnh rất thực tế trong cuộc sống hàng ngày, đó là hình ảnh về người đầy tớ. Người chủ không cám ơn đầy tớ vì đã làm công việc của mình, mà chỉ yêu cầu đầy tớ tiếp tục làm những việc cần làm, vì đó là bổn phận của người đầy tớ. Qua đó, Chúa Giê-su muốn dạy các Tông Đồ và chúng ta rằng, dù chúng ta có làm những điều tốt lành, có giúp đỡ người khác, thì chúng ta cũng không thể mong đợi sự khen ngợi hay tưởng thưởng từ người khác. Điều quan trọng là chúng ta làm tất cả vì Chúa, và đó chính là bổn phận của chúng ta.
Sự khiêm nhường là một đức tính quan trọng mà Chúa Giê-su mời gọi chúng ta sống. Chúng ta không làm những việc tốt để được khen ngợi, không làm những việc lành để nhận sự tưởng thưởng. Những hành động đó chỉ là những gì chúng ta phải làm trong tư cách là người môn đệ của Chúa, là những người mang trong mình sứ mệnh yêu thương và phục vụ. Khi chúng ta làm những công việc này, chúng ta phải nhớ rằng đó chỉ là bổn phận của chúng ta, và chúng ta không nên tìm kiếm sự khen ngợi hay danh vọng từ người khác.
Lời Chúa hôm nay cũng nhắc nhở chúng ta về sự trưởng thành trong đức tin và trong cuộc sống Kitô hữu. Đức tin không phải là một yếu tố có thể cho phép chúng ta đạt được mọi điều trong cuộc sống một cách dễ dàng, mà là một quá trình liên tục để chúng ta nhận thức rõ hơn về tình yêu và sự công chính của Thiên Chúa. Đức tin giúp chúng ta hiểu rằng mọi thử thách trong cuộc sống không phải là sự trừng phạt, mà là cơ hội để chúng ta sống mạnh mẽ hơn, kiên trì hơn và vững vàng hơn trong đức tin.
Thánh Phan-xi-cô thành At-si-si, vị thánh mà chúng ta mừng lễ hôm nay, là một tấm gương sáng về đức tin và sự khiêm nhường. Ngài đã từ bỏ tất cả sự giàu có, sự nổi tiếng và những gì trần thế để theo Chúa một cách triệt để. Ngài sống trong sự nghèo khó, khiêm nhường và tận hiến cho Chúa, và là người đã không tìm kiếm sự khen ngợi từ người khác, mà chỉ sống vì tình yêu Thiên Chúa. Thánh Phan-xi-cô dạy chúng ta rằng đức tin đích thực là khi chúng ta sống phục vụ với lòng khiêm nhường và luôn tìm kiếm sự bình an trong tình yêu của Chúa.
Lạy Chúa Giê-su, con xin cảm tạ Ngài vì đã dạy chúng con về đức tin và khiêm nhường. Xin Chúa giúp con luôn kiên vững trong đức tin, biết sống mỗi ngày với lòng khiêm nhường và yêu thương, và không bao giờ tìm kiếm sự khen ngợi từ người khác. Xin cho chúng con biết luôn nhận ra bổn phận của mình và làm mọi việc vì tình yêu Chúa. Xin giúp con sống xứng đáng với ơn gọi Kitô hữu của mình, luôn tỉnh thức và sẵn sàng làm chứng cho tình yêu và sự công chính của Ngài.
Lm. Anmai, CSsR