LỜI CẦU NGUYỆN CỦA MỘT LINH MỤC CHIỀU CHÚA NHẬT

LỜI CẦU NGUYỆN CỦA MỘT LINH MỤC CHIỀU CHÚA NHẬT

Suy Tư - Aug 23/08/2014

Lạy Chúa, chiều nay một mình con trơ trọi. Những tiếng đồng hồ trong nhà thờ đã lịm tắt dần. Những người đi lễ chiều đã ra về hết rồi. Và con lủi thủi trở về nhà xứ, một thân một bóng.

Lạy Chúa, chiều nay một mình con trơ trọi. Những tiếng đồng hồ trong nhà thờ đã lịm tắt dần. Những người đi lễ chiều đã ra về hết rồi. Và con lủi thủi trở về nhà xứ, một thân một bóng.

Con đã gặp những người đi dạo phố về,
Con đã đi ngang qua rạp hát vừa lúc đám đông đổ xô ra.
Con đi dọc thềm quán café, ở đó có nhiều người đi dạo, dáng vẻ mệt mỏi, đang gượng gạo kéo dài cuộc vui của ngày Chúa nhật.
Con đụng phải những đứa trẻ đang đi chơi trên vỉa hè.
Những đứa trẻ, lạy Chúa, những đứa trẻ của người khác, chứ không bao giờ là của con.

Lạy Chúa này con đây, một bóng một thân,
Yên lặng làm con nghẹt thở.
Cô đơn làm con bực dọc.
Lạy Chúa, năm nay con được 35 tuổi…
với một thân thể như bao người khác,
với những bàn tay chắc chắn để làm việc,
với một quả tim được dành để yêu thương.
Nhưng con đã hiến dâng tất cả cho Chúa, vì thật ra Chúa đang cần những thứ đó. Con đã hiến dâng tất cả cho Chúa… Nhưng Chúa ơi, dâng như vậy thật là đau khổ.

Thật là đau khổ khi con phải dâng thân xác cho Chúa, vì thân xác đó cũng tận hiến cho một người khác.
Thật là đau khổ khi con phải yêu mọi người mà không giữ lại riêng ai.
Thật là đau khổ khi con bắt một bàn tay mà không được cầm giữ lại.
Thật là đau khổ khi con vừa gây được một tình cảm đã phải vội vàng dâng cho Chúa ngay.
Thật là đau khổ khi con không cho mình chút nào mà phải hoàn toàn sống vì tha nhân,
Thật là đau khổ khi con phải sống như những người khác, giữa những người khác mà phải là một người khác.
Thật là đau khổ khi con phải luôn luôn ban phát mà không được tìm cách nhận lãnh,
Thật là đau khổ khi con phải đến với những người khác mà chẳng hề có một ai tìm đến với con.
Thật là đau khổ khi con phải đớn đau vì tội lỗi tha nhân nhưng lại không có quyền từ chối nhận lãnh và gánh chịu chung.
Thật là đau khổ khi con biết những kín nhiệm mà không được thổ lộ cho ai.
Thật là đau khổ khi suốt đời con phải luôn luôn lôi kéo tha nhân mà không để một ai kéo lôi con, dù chỉ là trong chốc lát.
Thật là đau khổ, khi con phải luôn ra tay nâng đỡ những người yếu đuối còn chính mình lại không thể nương tựa vào một kẻ mạnh hơn.
Thật là đau khổ vì phải cô đơn trước mặt mọi người, trước cái chết, trước tội lỗi.

Lạy Chúa này con đây,
này thân xác con đây,
này trái tim con đây,
này linh hồn con đây.

Xin cho con cao thượng đủ để vượt lên khỏi thế gian.
Xin cho con được mạnh mẽ đủ để nâng đỡ thế gian.
Xin cho con trong sạch đủ để ôm ấp thế gian vào lòng mà không hề muốn giữ lại.
Xin cho con trở nên một nơi gặp gỡ tạm thời thôi.
Xin cho con trở nên một con đường không dừng lại ở bản thân, bởi vì nó có thể tiếp nhận một ai là để dẫn đưa họ về với Chúa.

Lạy Chúa, chiều nay khi vạn vật đều im tiếng và khi trái tim con cảm thấy đau nhói vì cô quạnh, khi ai nấy đang ngấu nghiến tâm hồn con mà con lại bất lực không thể làm họ thỏa mãn; khi bao nhiêu khốn nạn về tội lỗi của thế gian là cả một khối nặng đang đè trên vai con, thì con nói lại với Chúa tiếng "xin vâng" không phải một trong những tiếng cười vang, nhưng là chầm chậm, khiêm tốn, sáng suốt, một mình trước mặt Chúa, giữa cảnh chiều tà êm ả…

——————————————————–
(Trích trong tập "Prières" của Lm. Michel Quoist)