Thứ Ba Tuần XXXII Thường Niên : DƯỠNG NUÔI TIN YÊU TRONG SỰ KHIÊM NHƯỜNG PHỤC VỤ

Chia Sẻ Lời Chúa Hằng Ngày - Nov 10/11/2025

Thứ Ba Tuần XXXII Thường Niên

Thánh Mác-ti-nô thành Tua (Tours), Giám mục, lễ nhớ

Kn 2,23-3,9; Lc 17,7-10

DƯỠNG NUÔI TIN YÊU TRONG SỰ KHIÊM NHƯỜNG PHỤC VỤ

 

Tin Mừng hôm nay (Lc 17,7-10) đưa chúng ta vào một hình ảnh rất sống động và thực tế của đời sống thường nhật nơi xã hội thời Chúa Giêsu. Hình ảnh người đầy tớ đi cày ruộng hay chăn chiên cả ngày, về đến nhà vẫn phải lo phục vụ ông chủ trước khi được ăn uống và nghỉ ngơi, là một hình ảnh không xa lạ trong nền văn hóa cổ xưa của phương Đông. Chúa Giêsu không dùng hình ảnh này để khuyến khích việc đối xử bất công, hay để biện minh cho hệ thống nô lệ, nhưng Ngài dùng nó như một ẩn dụ, để làm nổi bật một thái độ thiêng liêng cốt lõi trong đời sống đức tin: khiêm nhường trong phục vụ. Người đầy tớ trong dụ ngôn này đã hoàn tất công việc được giao mà không đòi hỏi công trạng hay phần thưởng. Đó là điểm nhấn mà Chúa Giêsu muốn nhắm đến khi kết luận: “Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi”.

Câu nói này không nhằm hạ thấp giá trị của người phục vụ, nhưng để soi sáng một thái độ cần thiết: người môn đệ không sống đức tin để tìm kiếm vinh quang hay phần thưởng từ con người, nhưng là để sống trung tín với Thiên Chúa, Đấng xứng đáng được yêu mến và phục vụ vô điều kiện. Trong đời sống đức tin, có một cám dỗ lớn là cho rằng mình “đã làm đủ”, “đã hy sinh nhiều”, từ đó dễ sinh ra sự kiêu căng thiêng liêng, hoặc thất vọng khi không được ghi nhận.

Tuy nhiên, Tin Mừng hôm nay dạy chúng ta hãy nhìn mọi công việc, mọi hy sinh như là một phần bổn phận trong tư cách là con cái Chúa, là người môn đệ được sai đi phục vụ Nước Trời. Việc chúng ta làm, nếu chỉ dừng lại ở mức “bổn phận” thì chưa phải là cùng đích, nhưng nó là bước khởi đầu cho một tình yêu lớn hơn: tình yêu không điều kiện, không đòi phần thưởng, chỉ vì yêu mà phục vụ. Chính thái độ này mới thật sự biến đổi tâm hồn, giúp ta nên giống Chúa Kitô hơn. Bởi lẽ chính Ngài, dù là Con Thiên Chúa, cũng đã không đến để được phục vụ, nhưng là để phục vụ và hiến mạng sống vì nhân loại.

Chúng ta đang mừng lễ nhớ Thánh Máctinô thành Tua, một mẫu gương sống động cho bài học Tin Mừng hôm nay. Thánh nhân sinh vào thế kỷ IV, một thời điểm mà Giáo Hội đang dần ra khỏi thời kỳ bách hại và bước vào thời kỳ ổn định. Dù là con của một sĩ quan quân đội La Mã và đã từng phục vụ trong quân đội, nhưng Máctinô lại chọn con đường hiến dâng cho Thiên Chúa. Ngài nổi tiếng vì lòng bác ái, khiêm nhường và tinh thần phục vụ vô vị lợi.

Câu chuyện nổi bật nhất trong đời ngài chính là việc chia áo cho một người ăn xin giữa mùa đông giá rét. Một hành động nhỏ, nhưng chứa đựng một trái tim lớn. Sau này, Chúa Giêsu đã hiện ra trong giấc mơ của ngài, mặc chính nửa chiếc áo đó và nói với các thiên thần rằng: “Máctinô, người chưa được rửa tội, đã lấy áo mình cho Ta mặc”. Hành động đó không những làm sáng danh Máctinô giữa loài người mà còn được chính Thiên Chúa ghi nhận.

Tuy nhiên, điều đáng quý hơn là suốt cuộc đời giám mục của mình, Thánh Máctinô luôn tự xem mình là “người đầy tớ vô dụng” của Chúa. Ngài sống đơn sơ, gần gũi với dân nghèo, không tìm vinh quang cho mình mà luôn dùng mọi phương tiện có thể để phục vụ người khác và loan báo Tin Mừng. Dù có quyền lực và ảnh hưởng trong Giáo Hội, ngài vẫn giữ được tinh thần khiêm nhu, không cho mình là công thần hay công trạng.

Từ mẫu gương của thánh nhân và lời dạy của Chúa Giêsu hôm nay, chúng ta có thể nhận ra một lối sống Tin Mừng rất thiết thực cho đời sống người tín hữu trong thời đại hôm nay. Sống trong một xã hội ngày càng coi trọng thành tích, kết quả và phần thưởng, chúng ta dễ bị cuốn theo tư duy “làm gì được gì”, hoặc “cho đi thì phải được nhận lại”. Thậm chí, trong đời sống đạo, đôi khi chúng ta cũng có xu hướng tính toán công lao, đo lường lòng đạo đức bằng những việc bề ngoài như tham dự lễ, đọc kinh, làm việc bác ái. Tất cả những điều ấy là tốt và cần thiết, nhưng sẽ trở nên trống rỗng nếu không được thực hiện trong tinh thần khiêm nhường và tình yêu vị tha. Chúa Giêsu hôm nay mời gọi mỗi người chúng ta hãy làm mọi sự như một người đầy tớ trung tín, không đòi hỏi phần thưởng, không tìm kiếm sự biết ơn, nhưng chỉ mong sao Thiên Chúa được vinh danh và anh chị em mình được yêu thương. Đây không phải là một lời mời gọi hạ mình cách tiêu cực, nhưng là để chúng ta bước vào mối tương quan đúng đắn với Thiên Chúa: Ngài là Chủ, còn ta là người được chọn, được yêu và được sai đi để yêu thương. Chính trong khiêm nhường phục vụ ấy, chúng ta mới thật sự được tự do và hạnh phúc, bởi ta không còn bị ràng buộc bởi ánh mắt người đời hay sự công nhận bên ngoài.

Làm sao để sống được như thế? Làm sao để ta có thể nói lên câu: “Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng” mà không đắng cay hay thất vọng? Chìa khóa nằm ở chỗ ta có xác tín rằng chính tình yêu Thiên Chúa là phần thưởng quý giá nhất của cuộc đời ta. Khi làm mọi việc vì yêu Chúa và yêu tha nhân, thì phần thưởng không còn là điều bên ngoài, nhưng là sự bình an sâu xa trong tâm hồn, là niềm vui được nên giống Chúa mỗi ngày. Càng phục vụ trong khiêm nhường, càng cảm thấy mình nhỏ bé, càng cảm nhận được lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa, Đấng nhìn thấy mọi điều ta âm thầm hy sinh mà không ai biết đến. Chúa sẽ không bao giờ để một giọt mồ hôi nào của người công chính rơi xuống đất mà không sinh hoa kết trái.

Lời mời gọi sống tinh thần phục vụ khiêm nhường hôm nay cũng chính là lời mời gọi xây dựng Hội Thánh của Chúa bằng sự trung tín trong những điều nhỏ bé mỗi ngày. Không phải ai trong chúng ta cũng có thể làm được những việc lớn lao như Thánh Máctinô, nhưng mỗi người đều có thể sống Tin Mừng ngay trong chính hoàn cảnh của mình.

Một người cha hy sinh vì gia đình, một người mẹ tận tụy chăm sóc con cái, một người giáo lý viên âm thầm chuẩn bị bài giảng, một người bác ái nấu ăn cho người nghèo… Tất cả những việc đó, nếu được thực hiện với tình yêu và tinh thần của người tôi tớ, đều trở thành những của lễ đẹp lòng Thiên Chúa. Và như thế, chúng ta cũng sẽ trở thành những “Máctinô thời đại mới” – những người không chỉ chia sẻ chiếc áo ngoài, mà còn chia sẻ chính con tim mình cho tha nhân.

Trong thinh lặng của Thánh Lễ này, chúng ta hãy xin Chúa ban cho mình một trái tim biết yêu mà không tính toán, biết phục vụ mà không tìm vinh danh, biết sống bổn phận như một người đầy tớ trung tín và khiêm nhường. Ước gì lời Chúa hôm nay, cùng mẫu gương Thánh Máctinô, giúp mỗi người chúng ta làm mới lại tinh thần phục vụ trong đời sống Kitô hữu, để trong từng công việc nhỏ bé, chúng ta làm rạng danh Chúa và đem lại tình yêu cho cuộc đời. Và đến một ngày nào đó, khi về đến nhà Cha trên trời, ta sẽ không cần đòi phần thưởng, vì chính Ngài, trong tình yêu vô biên, sẽ thắt lưng phục vụ ta, như đã hứa trong Tin Mừng, và nói: “Hỡi đầy tớ trung tín và khôn ngoan, hãy vào hưởng niềm vui của Chủ ngươi”. Amen.

Lm. Anmai, CSsR