Thứ Bảy Tuần XVIII Thường Niên : LÒNG TIN LÀ SỨC MẠNH BIẾN ĐỔI CUỘC ĐỜI

Chia Sẻ Lời Chúa Hằng Ngày - Aug 08/08/2025

Thứ Bảy Tuần XVIII Thường Niên

Thánh Têrêxa Bê-nê-đíc-ta Thánh Giá, Trinh nữ, Tử đạo

(Tr) Lễ Đức Mẹ ngày thứ bảy

Đnl 6,4-13; Mt 17,14-20

LÒNG TIN LÀ SỨC MẠNH BIẾN ĐỔI CUỘC ĐỜI

 

 

Trong đoạn Tin Mừng hôm nay, chúng ta được chứng kiến một cảnh tượng đầy kịch tính và giàu ý nghĩa: một người cha đau khổ quỳ xin Chúa Giêsu cứu chữa đứa con trai bị quỷ ám, mắc chứng kinh phong nặng nề. Đứa bé rơi vào những tình huống nguy hiểm đến tính mạng, lúc thì ngã vào lửa, lúc thì ngã xuống nước. Người cha này đã từng tìm đến các môn đệ của Chúa, nhưng họ bất lực, không thể chữa lành. Qua câu chuyện này, Chúa Giêsu không chỉ bày tỏ quyền năng của Ngài khi chữa lành đứa bé, mà còn dạy chúng ta một bài học sâu sắc về lòng tin – một lòng tin có sức mạnh vượt qua mọi giới hạn tưởng chừng bất khả thi.

Trước hết, hãy nhìn vào nỗi đau của người cha. Ông đến với Chúa trong sự tuyệt vọng, quỳ gối và kêu xin lòng thương xót. Hành động quỳ gối không chỉ là biểu hiện của sự cầu xin, mà còn là dấu chỉ của lòng khiêm nhường và niềm tin tưởng tuyệt đối vào Chúa Giêsu. Ông không đến với thái độ đòi hỏi hay nghi ngờ, mà với một trái tim mở rộng, đặt trọn hy vọng vào Đấng mà ông tin rằng có thể thay đổi số phận con mình. Qua đó, chúng ta thấy rằng lòng tin đích thực thường được tôi luyện trong đau khổ, trong những lúc tưởng chừng không còn lối thoát. Người cha không bỏ cuộc dù các môn đệ đã thất bại, ông vẫn tìm đến Chúa Giêsu – nguồn hy vọng cuối cùng.

Tiếp theo, phản ứng của Chúa Giêsu thật đáng chú ý. Ngài thốt lên: “Ôi thế hệ cứng lòng tin và hư hỏng! Ta phải ở với các ngươi đến bao giờ?” Lời này không chỉ là một lời trách móc dành cho các môn đệ, mà còn là một lời cảnh tỉnh cho chính chúng ta hôm nay. “Cứng lòng tin” không phải là không tin, mà là tin chưa đủ, tin nửa vời, tin mà vẫn còn nghi ngờ, vẫn để cho những lo toan hay sợ hãi lấn át. Các môn đệ đã ở bên Chúa, chứng kiến biết bao phép lạ, vậy mà họ vẫn không thể trừ quỷ. Điều này cho thấy lòng tin của họ còn thiếu sót, chưa đủ sức mạnh để trở thành khí cụ của Thiên Chúa. Chúa Giêsu ngay lập tức ra tay: Ngài quát mắng quỷ, và lập tức đứa bé được chữa lành. Quyền năng của Ngài được bày tỏ rõ ràng, không chút do dự, không cần nghi thức phức tạp – chỉ một lời nói đầy uy quyền là đủ để đánh bại sự dữ.

Sau phép lạ, các môn đệ tò mò hỏi: “Tại sao chúng con không thể trừ quỷ ấy được?” Câu trả lời của Chúa Giêsu là chìa khóa của toàn bộ đoạn Tin Mừng: “Vì các con yếu lòng tin!” Ngài nhấn mạnh rằng chỉ cần một lòng tin nhỏ bé như hạt cải – hạt nhỏ nhất trong các loại hạt mà người Do Thái thời bấy giờ biết đến – thì cũng đủ để khiến núi dời sông lấp, đủ để làm nên những điều kỳ diệu. Hạt cải tuy nhỏ, nhưng khi gieo xuống đất, nó có thể mọc thành cây lớn. Lòng tin cũng vậy, không cần phải to lớn ngay từ đầu, nhưng phải là một lòng tin sống động, biết lớn lên và đâm rễ sâu trong mối tương quan với Thiên Chúa. Chúa không đòi hỏi chúng ta phải có một đức tin hoàn hảo ngay lập tức, mà Ngài mời gọi chúng ta bắt đầu từ những bước nhỏ, từ sự tin tưởng đơn sơ, để rồi từ đó, Ngài sẽ làm những điều lớn lao qua chúng ta.

Hình ảnh “dời núi” trong lời Chúa không chỉ là biểu tượng của sức mạnh siêu nhiên, mà còn là lời hứa về sự biến đổi. Trong Kinh Thánh, núi thường tượng trưng cho những khó khăn, trở ngại tưởng chừng không thể vượt qua. Chúa Giêsu muốn nói rằng không có gì là bất khả thi với người có lòng tin. Nhưng lòng tin ấy không phải là một thứ cảm xúc thoáng qua hay một sự tự tin mù quáng vào bản thân. Nó là lòng tin đặt nền tảng trên Thiên Chúa, là sự phó thác hoàn toàn vào quyền năng và tình yêu của Ngài. Chính lòng tin này đã khiến người cha trong Tin Mừng không bỏ cuộc, và chính lòng tin này đã mở đường cho phép lạ xảy ra.

Giờ đây, chúng ta hãy tự hỏi: lòng tin của mình đang ở đâu? Cuộc sống của mỗi người đều có những “đứa con bị kinh phong” – những vấn đề, nỗi đau, hay cám dỗ mà chúng ta cảm thấy bất lực, không thể kiểm soát. Có thể đó là những khó khăn trong gia đình, những tổn thương trong tâm hồn, hay những thói hư tật xấu mà chúng ta không thể tự mình vượt qua. Tin Mừng hôm nay nhắc nhở chúng ta rằng đừng dừng lại ở sự thất bại của chính mình hay của người khác, như các môn đệ đã bất lực trước con quỷ. Hãy mang những “đứa con” ấy đến với Chúa Giêsu, với lòng khiêm nhường và niềm tin tưởng. Ngài không bao giờ từ chối một tâm hồn kêu cầu Ngài trong chân thành.

Tin Mừng hôm nay mời gọi mỗi người chúng ta sống với một lòng tin mạnh mẽ hơn, cụ thể hơn, và kiên trì hơn. Khi đối diện với những thử thách trong gia đình, như sự bất hòa giữa vợ chồng hay nỗi lo lắng về con cái, hãy bắt chước người cha trong Tin Mừng: quỳ xuống trước Chúa, phó thác và tin tưởng rằng Ngài có thể chữa lành những vết thương mà chúng ta không thể tự giải quyết. Khi công việc gặp bế tắc, khi sức khỏe suy yếu, hay khi lòng ta bị giằng xé bởi những cám dỗ, đừng vội nản lòng hay dựa vào sức mình, mà hãy nhớ rằng chỉ cần một chút lòng tin nhỏ như hạt cải, chúng ta cũng có thể “dời núi” – vượt qua những trở ngại tưởng chừng không thể. Hãy tập thói quen cầu nguyện mỗi ngày, dù chỉ vài phút, để nuôi dưỡng lòng tin ấy, để nó lớn lên như hạt cải thành cây xanh tốt.

Trong đời sống cộng đoàn, hãy khuyến khích nhau tin tưởng vào Chúa, cùng nhau cầu nguyện và nâng đỡ nhau, thay vì chỉ trích hay thất vọng khi ai đó yếu đuối. Lòng tin không chỉ là chuyện cá nhân, mà còn là sức mạnh nối kết chúng ta với nhau trong Đức Kitô. Hơn nữa, hãy sống lòng tin ấy bằng hành động cụ thể: giúp đỡ người khác trong cơn hoạn nạn, chia sẻ niềm hy vọng với những ai đang tuyệt vọng, để qua chúng ta, họ cũng cảm nhận được quyền năng chữa lành của Chúa.

Cuộc sống hiện đại với bao lo toan và nghi ngờ có thể làm chúng ta dễ quên đi sức mạnh của lòng tin, nhưng Tin Mừng hôm nay nhắc nhở rằng chỉ cần chúng ta mở lòng, Chúa sẽ làm những điều kỳ diệu vượt xa trí tưởng tượng của chúng ta. Hãy tin, hãy phó thác, và hãy để Chúa dẫn dắt cuộc đời mình, vì Ngài là Đấng không bao giờ thất hứa với những ai đặt niềm cậy trông nơi Ngài.

Lm. Anmai, CSsR