Mẹ đã dẫn lối nhũng vị truyền giáo đến với cha ông chúng ta. Mẹ đã hiện diện trong những lời cầu xin của những thầy giảng, những cộng đồng Ki-tô hữu Việt Nam đầu tiên,
9. SỨ ĐIỆP TIN MỪNG
Ông bà ta đã sống và mang Đức Tin vào trong văn hóa Việt Nam, khắp các thôn xóm hẻo lánh. Chúng ta hãy tiếp tục xây dựng văn hóa của sự sống, văn hóa của tình thương, văn hóa của quyền con người.
"Xin cho nước trị dân an,
Mẹ đã dẫn lối nhũng vị truyền giáo đến với cha ông chúng ta. Mẹ đã hiện diện trong những lời cầu xin của những thầy giảng, những cộng đồng Ki-tô hữu Việt Nam đầu tiên, Mẹ thúc đẩy nhiều thanh niên, thiếu nữ qua nhiều thế hệ hiến thân vì Phúc Âm. Vào năm 1961 Bề trên Giáo Phận Huế đã dành khoảng đất bên trái Đền Thờ La Vang để khởi công xây dựng Trung tâm Truyền Giáo Mẹ La Vang. Và chương trình gửi các nữ tu Việt Nam truyền giáo qua quốc gia Lào cũng đã bắt đầu thực hiện lúc ấy. "Hôm nay, chúng ta phải hoàn thành sứ mệnh đem Tin Mừng đến cho thế giới. Chúng ta hãi cam kết sống vai trò chứng tá tình yêu của Đức Ki-tô, cộng tác với tất cả anh chị em chúng ta để biến đổi xã hội xứng đáng với phẩm giá con người."
Đời sống trần gian với ngọn lửa Đức Tin
– Xem hành động của con, phản ứng của con, là biết Đức Tin của con sống động hay là "Đức Tin nhãn hiệu".
– Sự cứu rỗi nhân loại không phải là một "tổ chức," mà là một "mầu nhiệm," mầu nhiệm Chúa Giê-su chịu chết sống lại.
– Tông Đồ là thánh hóa môi trường bằng môi trường: lao động là Tông Đồ của lao động, học sinh là Tông Đồ của học sinh, bộ đội là Tông Đồ của bộ dội.
– Thời đại mới, nhu cầu mới, phương pháp mới.
"Thầy ở với các con mọi ngày cho đến tận thế"
– Các thánh không ai giống ai, tinh tú trên trời, không có cái nào giống cái nào. Nhưng các Thánh đều giống nhau một điểm: Các ngài diễn tả lại cuộc đời Chúa Giê-su.
– Lãnh nhận một trách nhiệm Tông Đồ là sẵn sàng chấp nhận chịu "tử đạo" bởi mọi người, ở mọi nơi, bằng mọi cách, với tất cả yêu thương, và bền chí như Phê-rô và Gio-an: "Họ từ hội đường ra về vui vẻ vì đã được xứng đáng chịu xỉ nhục vì danh Chúa."
– Kẻ thù khốc hại nhất của đời Tông Đồ con không phải là kẻ ngoại thù: chính bản thân con có thể thành tên gián điệp làm việc cho cả hai bên: Thiên Chúa và ma quỷ.
– Thời đại giáo dân – bao lâu chưa động viên được toàn lực Dân Chúa ý thức và hành động, các từng lớp xã hội này chưa thể thấm nhuần Phúc Âm được. Bí quyết công cuộc Tông Đồ trong thời đại ta: Tông Đồ Giáo dân !
– Không có Linh Mục nào không xuất thân từ Chủng Viện, không có Tông Đồ giáo dân nào không xuất thân từ khóa huấn luyện, con hãy xác tín điều đó !
– Đường lối của Tông Đồ thời đại ta: Ở giữa trần gian – Không do trần gian – Nhưng cho trần gian – Với phương tiện của trần gian ( Đường Hy Vọng, trích chương 13 – Đức Tin ).
10. CHỨNG NHÂN HY VỌNG
Phép lạ La Vang, là cảnh hoang vu, rừng núi nay trở thành nhà tinh thần của những Ki-tô hữu Việt Nam: chúng ta quay về để hâm nóng lòng nhiệt thành sống đạo đi đến để cầu nguyện, nhớ đến để tin tưởng, hy vọng và lên đường phục vụ quê hương và Giáo Hội.
Chúng ta tuyên xưng với mọi người Sứ Điệp Hy Vọng của Mẹ La Vang. "Hãy tin tưởng vào Mẹ, hãy chịu đựng thử thách trong hoan hỉ vì Mẹ đã nhận lời con. Từ nay ai đến chốn này kêu cầu Mẹ sẽ được toại nguyện."
Thời đại này gặp một thách đố lớn nhất: Hy Vọng. Nhiều người không biết hy vọng vào đâu, họ không biết sau cuộc đời này họ sẽ thế nào ? Mặc dù hưởng thụ bao lạc thú, đầy ắp tiền của, họ không hy vọng. Số người tự tử ở các nước phát triển rất cao.
Con phải trả lời được cho mọi người về niềm hy vọng trong con.
– Người Công Giáo là ánh sáng giữa đen tối, là muối sống giữa thối nát và là hy vọng giữa một nhân loại thất vọng.
– Yêu Chúa là yêu trần gian. Mẹ say Chúa là Mẹ say trần gian. Hy vọng ở Chúa là hy vọng trần gian được cứu rỗi.
– Trên Thánh Giá, Chúa nghèo lắm ! Con chỉ xin Chúa Giê-su chịu đóng đinh một điều: yêu thương, đau khổ và luôn luôn hy vọng.
– Có hạng "Công Giáo đợi chờ", khoanh tay hy vọng niềm mong đợi đến. Có hạng người "Công Giáo thụ động", "trốn tránh vô trách nhiệm." Họ chỉ biết "nhìn lên" để kêu cứu, mà không biết "nhìn tới" để tiến, "nhìn quanh" để chia sẻ, gánh vác. Niềm hy vọng ở giữa họ mà họ không hay !
– Làm một cuộc cách mạng: đừng đem đời người Công Giáo xa lìa môi trường, để quây quần quanh các việc thiêng liêng. Đẩy người Công Giáo mang niềm hy vọng của mình xâm nhập môi trường.
– Chấm này nối chấm kia, ngàn vạn chấm thành một đường dài. Phút này nối tiếp phút kia, một triệu phút thành một đời sống. Chấm mỗi chấm cho đúng, đường sẽ đẹp. Sống mỗi phút cho tốt, đời sẽ thánh. Đường hy vọng do mỗi chấm hy vọng. Đời hy vọng do mỗi phút hy vọng ( Đường Hy Vọng, trích chương 36 – Hy Vọng ).
-Hết-
Đức Hồng Y F.X. NGUYỄN VĂN THUẬN