Thứ Năm Tuần II Mùa Vọng
Thánh Gio-an Đi-ê-gô (Juan Diego)
Mt 11, 11-15
DỌN ĐƯỜNG
Chính nhờ Juan Điêgô mà Đức Trinh Nữ Maria Mẹ Thiên Chúa lần đầu tiên đã mạc khải chính mình cho thế giới với tước hiệu Đức Mẹ Guađalup. Juan Điêgô sống vào thế kỷ thứ 16 khi Mêxicô lúc ấy chỉ được biết đến với cái tên Thung Lũng Anahuac. Juan Điêgô thuộc gốc người Chichimeca, và có tên gọi là “con Đại Bàng biết nói.” Juan Điêgô là tên thánh của ngài.
Vào ngày 12 tháng Mười Hai, ngày lễ kính Đức Mẹ Guađalup, (chúng ta có thể đọc cuốn sách Các sự kiện lạ lùng về việc Đức Mẹ hiện ra với Juan Điêgô), khi nhiệm vụ đặc biệt của Juan hoàn tất, người ta nói rằng ngài đã đi tu làm ẩn sĩ. Juan dùng phần đời còn lại của mình để cầu nguyện và sám hối. Túp lều nhỏ của Juan nằm gần bên ngôi đền thờ đầu tiên được xây trên ngọn đồi Têpêyac. Juan rất được dân chúng quý trọng. Các bậc cha mẹ đều coi đó như niềm ao ước lớn nhất của họ nếu con cái họ cũng sống như Juan Điêgô.
Juan trông coi ngôi đền nhỏ và chào đón những khánh hành hương tới kính viếng Đức Mẹ Guađalup. Ngài chỉ cho họ xem tilma, hay còn gọi là tấm áo choàng kỳ diệu, có in hình Đức Mẹ.
Đức thánh cha Gioan Phaolô II tôn phong Juan Điêgô lên bậc chân phước ngày 6 tháng Năm năm 1990. Đức thánh cha đã thân hành đến viếng ngôi thánh đường nguy nga dâng kính Đức Mẹ Guađalup. Ở đó, đức thánh cha đã cầu nguyện cho tất cả mọi người dân Mêxicô, cách riêng cho những người bị giết chết trong cuộc bách hại Giáo hội khủng khiếp vào nửa đầu thế kỷ thứ 20. Ngài cũng cầu nguyện cho hết thảy các khách hành hương đến viếng ngôi thánh đường xinh đẹp này với niềm tin vào Mẹ Thiên Chúa. Juan Điêgô được đức thánh cha Gioan Phaolô II tôn phong hiển thánh hôm 31 tháng Bảy năm 2002.
Thánh Juan Điêgô là một người rất nhạy cảm và hay cầu nguyện. Lối sống của thánh nhân đã giúp người khác nhận ra tình thương của Thiên Chúa đối với dân Người trong bức ảnh Guađalup kỳ diệu
Đôi khi sự vâng lời đơn sơ là tất cả những gì làm trung gian chúng ta và sức mạnh tuyệt vời của Thiên Chúa.
Sự thật này được chứng minh rõ rệt trong cuộc đời của Thánh Gioan Điêgô, người Ấn Độ da đỏ ở Mêxicô, lòng trung thành của thánh nhân đã thay đổi tiến trình lịch sử.
Vào tháng 12 năm 1531, Đức Trinh Nữ Maria đã xuất hiện với Gioan Điêgô trên đồi Tepeyac gần Thành phố Mêxicô ngày nay và yêu cầu Gioan Điêgô mang một thông điệp đến cho giám mục địa phương, tên là Juan de Zumarraga. Mẹ muốn xây dựng một nhà nguyện trên đồi Tepeyac, nơi Mẹ sẽ lắng nghe tiếng khóc của mọi người và sẽ giúp đỡ họ trong những nỗi buồn phiền, những nhu cầu cần thiết và trong những nỗi bất hạnh của họ”. Một cuộc hoán cải mới đối với Đạo Công Giáo, nên Gioan Điêgô lập tức vâng lời Đức Mẹ và đi đến Zumarraga. Nhưng vị giám mục đã không coi trọng Gioan Điêgô. Khi Đức Maria yêu cầu Gioan Điêgô quay trở lại, ngài thưa với Mẹ hãy sai ai đó biết ăn nói hùng hồn hơn. Nhưng Đức Maria khăng khăng nói: “Có nhiều người Mẹ có thể sai đi. Nhưng con là người Mẹ đã chọn.
Gioan ngoan ngoãn trở lại gặp vị giám mục, người bảo anh hãy xin một dấu hiệu. Gioan đã mang đến cho giám mục không chỉ một thứ: những bông hoa hồng Castile (tỉnh Tây Ban Nha) mà bình thường không có vào tháng Mười Hai, và hết sức ngạc nhiên, một hình ảnh tuyệt đẹp của Đức Maria, in một cách kỳ diệu trên chiếc áo choàng của Gioan. Cho đến ngày nay, chiếc áo choàng miêu tả hình ảnh Đức Maria mang thai Chúa Giêsu, đôi chân Mẹ đang đạp nát đầu Satan vẫn còn.
Vì Gioan Điêgô đã thưa “vâng (có)” với yêu cầu của Đức Maria, nhà thờ mà Mẹ yêu cầu đã được xây dựng. Gioan sống bên cạnh nhà thờ trong suốt phần đời còn lại của mình, ngài kể cho du khách câu chuyện đã xảy ra và cho họ xem chiếc áo choàng kỳ diệu của của mình. Tin về sự hiện ra của Đức Maria lan đi và ngày càng nhiều người đến với Giáo Hội, hàng triệu người đã từ bỏ những mê tín của tổ tiên họ và đã được biến đổi tin vào Chúa Kitô. Đó là cuộc truyền giáo vĩ đại đầu tiên của châu Mỹ.
Những sự kiện này đã xảy ra từ nhiều thế kỷ trước, nhưng chúng vẫn nói với chúng ta ngày hôm nay. Trong một nền văn hóa tuyệt vọng đang rất cần Tin Mừng, chúng ta cũng được mời gọi trở nên ánh sáng cho dân Chúa. Giống như Thánh Gioan Điêgô, chúng ta không thể biết kết quả của sự vâng lời của chúng ta sẽ ra sao. Nhiệm vụ mà Chúa ban cho chúng ta thực sự có thể trông rất đơn giản. Nhưng nếu chúng ta cảm thấy sự thúc đẩy để nói: “Không phải con!” Chúng ta hãy nhớ rằng tiếng “có” của chúng ta có thể là chìa khóa mở ra phép màu.
Được đặt trong lộ trình Mùa Vọng, đoạn Tin Mừng hôm nay góp một nét vẽ khắc họa nên chân dung Gioan Tẩy Giả: Chúa Giêsu xác nhận ông là người cao trọng nhất trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ ; ông là hiện thân của ngôn sứ Êlia với sứ mạng kêu gọi người ta sám hối để chuẩn bị tâm hồn đón Đấng Cứu Thế.
Cao trọng là vậy, nhưng nhiệm vụ của Gioan xem ra rất đỗi bình thường, chẳng khác một phu dọn đường quét rác là mấy ; có khác chăng, con đường đây chính là lòng người, rác rưởi đây được hiểu là những lỗi tội của con người. Cao trọng là vậy, mà Gioan vẫn bị xếp dưới hạng so với những công dân Nước Trời. “Kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn ông”, tuyên bố có vẻ mâu thuẫn và phần nào gây sốc này của Chúa Giêsu dường như lại hé mở một ngõ mới, lại chắp thêm cánh cho con người trên hành trình tìm kiếm trường sinh và hạnh phúc vĩnh cửu, đó là niềm khát mong chiếm được Nước Trời.
Khát mong này không phải là giấc mơ viển vông, cũng không phải là hy vọng hão huyền, nó là ước mơ chính đáng, phải đạo và có thể đạt được.
Và rồi chúng ta ssẽ hỏi làm thế nào để đạt được ước mơ thành công dân Nước Trời ? – Chúa Giêsu đã trả lời khi nói rằng: Nước Trời phải đương đầu với sức mạnh, ai mạnh sức thì chiếm được. Làm thế nào để có được sức mạnh ấy ?
Thiết nghĩ một mặt ta cần tin tưởng vào Chúa, Đấng đã hứa sẽ đến cứu ta (x. Is 41, 13 – 20); mặt khác ta cần can đảm lao vào cuộc chiến đấu với bản thân mình vốn dẫy đầy những lỗi tội và yếu đuối, vốn hay đòi hỏi những điều nguy hại cho linh hồn ; ngoài ra, cũng cần dứt khoát vượt thắng những cản trở ngoài ý muốn của ta nhưng không nằm ngoài kế hoạch của ma quỷ và những thế lực thù địch vốn tìm mọi cách kéo ta xa lạc con đường về Trời.
Hôm nay, rất có thể tôi, bạn và anh chị, ta được đặt trước hai con đường với hai lựa chọn rõ rệt: ở trong hay ở ngoài Nước Trời ? Nếu chọn ở trong Nước Trời, hẳn ta đã biết mình phải làm gì. Nhưng có lẽ đây không phải là lần đầu tiên hay bây giờ ta mới lựa chọn. Ta đã chọn từ lâu, và ngay lúc này ta vẫn dễ dàng xác tín về lựa chọn ấy. Có điều là ta dường như vẫn còn trong vòng luẩn quẩn, vào – ra đến khó hiểu, đến sốt ruột vì đã bỏ lỡ nhiều cơ hội tiến nhanh và tiến xa trên lối về Thiên Cung.
Hôm nay, lúc này, hẳn là dịp thuận tiện, là ngày lành tháng tốt để ta mời Chúa đến, để ta dám đặt tay mình vào bàn tay Chúa ngõ hầu Người có thể dắt ta đi, cùng ta chiến đấu và chiến thắng những khó khăn cản bước ; ngõ hầu Người có thể giúp ta hiểu và yêu mến những nghịch lý của Tin Mừng mà ở đó, các thang giá trị bị đảo ngược đến không ngờ như người rốt hết sẽ lên hàng đầu, hạt giống thối nát sẽ sinh cây xanh tốt, hạt giống bé tẹo sẽ tạo cây cao lớn, …
Tất cả viễn ảnh trên sẽ trở thành hiện thực, nếu ta muốn chấp nhận sứ mạng dọn đường của Gioan tiền hô, nếu ta muốn dùng đôi tai để lắng nghe tiếng gọi sám hối của ông và can đảm qua trở về dọn lòng đón Đấng Cứu Thế. Hãy để cho Lời chạm vào hồn ta và chính Lời sẽ uốn nắn, đẽo gọt, sửa chữa hồn ta thành máng ấm cỏ êm cho Hài Vương vui ngự ; và nhất là biến ta thành những Gioan tiền hô mới, những phu dọn đường cho con người thời đại ngày nay, cho những anh chị em đang lạc đường xa lối và cho những anh chị em chưa từng được nghe Tin Mừng.
Bài; Tuệ Mẫn & Video: TGPSaigon.net