Thứ Hai Tuần I Thường Niên
Thánh Hi-la-ri-ô, Giám mục, Tiến sĩ Hội Thánh.
Hr 1,1-6; Mc 1,14-20.
LẮNG NGHE TIẾNG GỌI CỦA CHÚA TRONG ĐỜI TA
Trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta chứng kiến một cảnh tượng vô cùng đặc biệt: Chúa Giêsu gọi những ngư phủ đơn sơ, những người như ông Simon và người anh là ông Anrê, đang quăng lưới xuống biển để đánh bắt cá. Nhưng rồi, Chúa đã biến họ thành những tông đồ đầu tiên, những “tay chài đầu tiên” trong con thuyền chài lưới người. Điều này không chỉ là một sự kiện trong lịch sử, mà còn là một bài học sâu sắc về việc đáp lại tiếng gọi của Thiên Chúa trong cuộc sống của mỗi người chúng ta. Qua đó, chúng ta thấy rõ rằng sự thay đổi và biến đổi mà Chúa Giêsu mang đến không chỉ thay đổi nghề nghiệp của họ mà còn thay đổi cả cuộc đời họ, làm cho họ trở thành những người chinh phục linh hồn cho Nước Trời.
Chúa Giêsu không chọn những người tài giỏi nhất, cũng không chọn những người có thế lực hay địa vị cao trong xã hội. Ngài chọn những ngư phủ đơn giản, những người chưa từng có kinh nghiệm về việc loan báo Tin Mừng hay lãnh đạo, nhưng họ có một điều quan trọng nhất: đó là lòng sẵn sàng bước theo Chúa. Khi nghe lời gọi của Chúa, Simon và Anrê không suy nghĩ nhiều, không lo lắng về tương lai hay lợi ích cá nhân mà chỉ đơn giản là đáp lại tiếng gọi bằng lòng tin và sự vâng phục. Chúa Giêsu đã nói với họ: “Hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho anh em trở thành những người chài lưới người.” Đây không phải chỉ là lời mời gọi một lần duy nhất, mà là một lời mời gọi liên tục, một cuộc hành trình không ngừng nghỉ, một sự chuyển biến từ người đánh bắt cá thành người chinh phục các linh hồn.
Nếu những người ngư phủ này vẫn chọn sống cho bản thân mình, vẫn chỉ nghĩ đến lợi ích cá nhân hay sự an nhàn cho gia đình, thì liệu chúng ta có được những tấm gương tuyệt vời như các tông đồ tiên khởi? Họ đã không sống chỉ vì chính họ, mà đã sống vì một lý tưởng cao đẹp hơn: đó là việc theo Chúa để giúp đỡ những người khác, để đem Tin Mừng Cứu độ đến với mọi người. Nếu họ chỉ nghĩ đến mình, làm sao chúng ta có thể có những lớp người tiếp nối, ra đi tìm kiếm và chinh phục những linh hồn đang cần được cứu rỗi?
Chúng ta không thể không tự hỏi: “Liệu có bao nhiêu người trong chúng ta dám từ bỏ cuộc sống an nhàn, dám từ bỏ những thú vui cá nhân để dấn thân vào công việc mà Chúa giao phó?” Chúa Giêsu mời gọi chúng ta ra đi, không chỉ trong những công việc lớn lao mà còn ngay trong công việc hằng ngày của chúng ta. Chúng ta có thể là những chứng nhân của Chúa ngay trong gia đình, nơi công sở, trường học, hay thậm chí là trong khu vui chơi giải trí. Đừng nghĩ rằng công việc rao giảng Tin Mừng chỉ là công việc của các linh mục, tu sĩ hay các nhà truyền giáo. Mỗi người Kitô hữu chúng ta đều được mời gọi làm chứng cho Đức Kitô qua những hành động nhỏ bé trong đời sống thường ngày, qua tình yêu, sự hy sinh và sự quan tâm đến người khác.
Đặc biệt trong xã hội hiện đại hôm nay, khi mà cuộc sống ngày càng trở nên chật vật và bon chen, khi mà mỗi người đều bận rộn với công việc của mình, khi mà sự vội vã và áp lực về vật chất khiến chúng ta dễ dàng quên đi tiếng gọi của Chúa, thì lời mời gọi của Ngài lại càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Chúa Giêsu không chỉ mời gọi chúng ta ra đi trong những lúc thuận lợi, mà ngay cả khi cuộc sống đầy khó khăn, khi chúng ta đang sống giữa những con người ích kỷ, ươn hèn, đam mê vật chất trần gian, thì tiếng gọi của Chúa vẫn vang lên, mời gọi chúng ta dấn thân. Thậm chí, khi chúng ta thấy những người xung quanh mình không quan tâm đến những giá trị thiêng liêng, khi chúng ta thấy sự đam mê vật chất và những thú vui tầm thường lấn át, thì đó chính là lúc chúng ta cần phải dấn thân mạnh mẽ hơn nữa, để là chứng nhân cho một tình yêu vô biên, cho một chân lý bất diệt.
Nhìn vào những tấm gương các tông đồ tiên khởi, chúng ta thấy rằng họ đã không sống cho bản thân mình, mà họ đã sống vì một lý tưởng cao cả hơn: họ đã theo Chúa, đã đem Tin Mừng đến với mọi người, đã làm cho những linh hồn được cứu rỗi. Và nếu chúng ta muốn theo Chúa, chúng ta cũng phải sống như thế, phải biết từ bỏ những gì của riêng mình để dành cho sự nghiệp cao cả của Nước Trời. Phép lạ mà Chúa Giêsu thực hiện trên những ngư phủ này không chỉ là một sự thay đổi nghề nghiệp mà còn là sự biến đổi hoàn toàn trong tâm hồn họ. Họ đã không còn nhìn thấy sự nghiệp của mình là công việc thu hoạch cá, mà là công việc thu lượm linh hồn cho Chúa, công việc mang lại sự sống đời đời cho những người khác.
Và trong suốt cuộc đời của các ngài, không thiếu những thử thách, khó khăn, nhưng cũng không thiếu những niềm vui và thành công. Chúng ta cũng vậy, trong cuộc sống này, đôi khi chúng ta cảm thấy bị áp lực, bị thử thách, đôi khi chúng ta cảm thấy mình không thể tiếp tục. Nhưng đừng quên rằng tiếng gọi của Chúa vẫn vang lên mỗi ngày, mời gọi chúng ta tiếp tục bước đi, tiếp tục sống trong tình yêu và trong sự hy sinh. Và khi chúng ta sống đúng theo tiếng gọi đó, chúng ta sẽ cảm nhận được sự hiện diện của Chúa, và nhất là, chúng ta sẽ thấy niềm vui thực sự trong việc phục vụ Ngài và phục vụ tha nhân.
Ngày hôm nay, chúng ta hãy tự hỏi lòng mình, đã bao nhiêu năm trôi qua từ ngày chúng ta lãnh nhận Bí tích Rửa tội, chúng ta đã thực sự lắng nghe tiếng gọi của Chúa và đáp lại bằng cách nào? Có phải chúng ta vẫn tiếp tục sống cho chính mình, hay chúng ta đã thực sự dâng hiến cuộc đời mình cho Chúa, theo Chúa và làm công việc Ngài giao? Đừng để những lo toan vật chất, những khó khăn tạm thời làm chúng ta quên đi lý tưởng cao đẹp mà Chúa đã mời gọi chúng ta. Chúng ta hãy tiếp tục bước đi trong ánh sáng của Ngài, tiếp tục làm chứng cho Ngài qua những hành động cụ thể trong cuộc sống hằng ngày, và trở thành những “tay lưới người” cho Nước Trời.
Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con luôn nghe tiếng gọi của Ngài, để chúng con có thể dũng cảm bước theo Ngài, trở thành những người “lưới người” cho Nước Trời. Xin cho chúng con luôn biết sống không chỉ cho bản thân mình, mà còn cho những linh hồn cần đến sự cứu rỗi. Amen.
Lm. Anmai, CSsR