Thứ Ba trong tuần thứ Sáu Mùa Quanh Năm
Gc 1:12-18; Tv 94:12-13,14-15,18-19; Mc 8:14-21
ĐỀ PHÒNG MEN BIỆT PHÁI
Tin Mừng hôm nay Chúa Giê-su cảnh báo các môn đệ phải giữ mình, đừng để cho men Pha-ri-sêu và men Hê-rô-đê xâm nhập vào bản thân mình. Vậy men Pha-ri-sêu và men Hê-rô-đê là men gì? Có thể trả lời; đó là sự cứng lòng, sự vô cảm, dửng dưng trước những lởi giảng dạy và các phép lạ Chúa đã làm. Thật vây. Khi ấy các môn đệ ở ngay bên Chúa, hàng ngày cùng ăn cùng uống với Thầy, nghe Thầy giảng dạy và chứng kiến bao phép lạ Thầy làm, thế mà hôm nay, sau khi lên trên thuyền các ông lại phàn nàn với nhau vì quên mà chỉ mang theo có được một chiếc bánh mà thôi! Các ông chưa hiểu được rằng: Một khi đã có Thầy bên cạnh rồi thì các ông không cần phải lo lắng gì hết nữa, vì Thầy Giê-su sẽ thoả mãn cho các ông mọi nhu cầu chính đáng. Đặc biệt là Ngài sẽ đem đến cho các ông sự Bình An.
Thánh sử Marcô tường thuật lại việc các môn đệ quên không mang theo bánh ăn, vì việc này nên các vị tỏ ra lo lắng. Nhân cơ hội này Chúa Giê-su cảnh báo và khiển trách các ông; Đừng để cho men Pha-ri-sêu và men Hê-rô-đê xâm nhập vào tâm hồn mình. Nhưng men Pha-ri-sêu và men Hê-rô-đê là gì? Thưa, đó là sự cứng lòng tin, men đó là sự ngu muội để rồi giữa bao phép lạ Ngài thực hiện họ vẫn không ý thức được rằng Đức Giê-su là Đấng toàn năng, Ngài có quyền phép làm cho người chết sống lại, kể què được đi, kẻ mù được sáng. Thế mà họ vẫn một mực từ chối không tin vào Ngài
Nhìn lại hành trình rao giảng Tin Mừng của Đức Giê-su chúng ta thấy ngoài những giáo lý tốt đẹp mà Chúa Giê-su chỉ bảo, Ngài còn thực hiện biết bao phép lạ! Ấy thế mà bọn Pha-ri-sêu và phần nhiều người Do Thái vẫn không chịu tin, chúng con xuyên tạc những việc kỳ diệu đó của Ngài bằng một cái lý rất trơ trẽn và điên cuồng: “ Ông ấy nhờ bàn tay của quỷ Belzêbút mà làm những việc đó”.
Đọc đoạn Tin Mừng hôm nay, có thể chúng ta sẽ phê phán bọn Pha-ri-sêu và Hê rô-dê là những người không có lý trí, không có óc nhận xét, không biết phân biệt đúng sai, phải trái! Những lời cảnh giác đó của Đức Giê-su đối với chúng ta ngày nay vẫn không thừa!. Thí dụ, là trong mỗi dịp tết về nhiều gia đình đã không hưởng được niềm vui của năm mới cách trọn vẹn! Biết bao người nhân dịp tết đến, vui Xuân bằng cách tìm đến trò chơi đem đỏ; để rồi mất tiền và bị công an bắt vì tội đánh bạc! Biết bao người vì men rượu vào người không còn làm chủ được mình dẫn đến đánh lộn đâm chém để rồi người thì thương vong, kẻ thì vào nhà tù. Tất cả đều là do họ mê man sự đời, không thực sự tin vào Chúa và triệt để thi hành những điều răn Ngài dạy!
Qua bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta rút ra được một bài học để áp dụng vào cuộc sống của mình cho nên tốt đẹp: Đó là phải luôn nhạy bén để nhìn nhận thấy Chúa qua những dấu chỉ xảy ra quanh mình và phải hoàn toàn đặt sự tin tưởng và tin thác vào sự quan phòng trong yêu thương của Thiên Chúa đối với mỗi người và cuối cùng là phải luôn đem Lời Chúa dạy ra thực thi trong cuộc sống của mình.
Những người Pha-ri-sêu và vua Hê-rô-đê tuy đã bao lần nghe Chúa giảng dạy, chứng kiến bao việc Chúa làm, nhưng những việc đó đều không mảy may lay động lòng họ, họ có tai đó, tuy có nghe đó nhưng cũng như điếc, có mắt nhìn đó, nhưng cũng như mù chằng nhìn thấy gì ! Hơn thế nữa họ còn rình rập, dò xét tìm dịp để hạch sách, bắt bẻ Đức Giê-su. Điều tệ hại nằm tại đây, đó là với thái độ ấy thì họ sẽ chẳng bao giờ đón nhận được ơn cứu độ của Thiên Chúa. Là Đấng đã tạo dựng nên họ và đã ban biết bao ơn lành cho họ, vì những điều ấy thì đáng lẽ ra họ phải tin tưởng và phụng thờ Ngài mới phải đạo!
Với thái độ thiếu lòng tin của các môn đệ, Đức Giê-su đã tỏ ra buồn phiền và Ngài liền cảnh tỉnh các ông: Đừng để lòng mình trở nên giống những người Pha-ri-sêu và vua Hê-rô-đê. Ở đó tâm hồn trở nên chai cứng, không biết nhạy bén trước những dấu chỉ mà chính Chúa đã thực hiện để mở tâm hồn ra mà đón nhận ơn cứu độ và đón nhận mọi ân lành của Thiên Chúa. Đồng thời đáp lại bằng việc tôn kính phụng thờ Ngài.
Chúa Giêsu không chỉ kêu gọi hãy giữ gìn tâm hồn ngay thẳng, mà Ngài còn nhắc nhở các môn đệ phải coi chừng cả những ảnh hưởng xấu của nhóm Pharisêu và nhóm Hêrôđê, đó chính là sự chai lì của lương tâm, bởi vì sau khi chứng kiến phép lạ Chúa chữa cho người bại tay được lành, nhóm Pharisêu đã không tin quyền năng của Ngài, lại còn tìm cách giết Ngài. Còn Hêrôđê và thuộc hạ của ông, sau khi nghe biết những phép lạ Chúa Giêsu làm, đã không tin nhận Ngài, lại còn cho rằng Ngài là Gioan Tẩy Giả sống lại.
Khi biết các môn đệ đang bận tâm lo lắng về việc không đủ bánh ăn cho cuộc hành trình mới, Đức Giêsu đã nhắc lại cho họ biết về hai phép lạ Ngài đã làm trong việc hóa bánh ra nhiều để nuôi dân chúng đi theo Người mà các ông đã được chứng kiến. Còn chúng ta, có thể chúng ta cũng đang bận tâm lo lắng về những nhu cầu vật chất trong cuộc sống thường ngày để rồi chúng ta quên đi thực tại quan trọng nhất – là sự hiện diện của Thiên Chúa ở với chúng ta. Ngài luôn quan tâm và chăm sóc cho chúng ta. Chúng ta hãy tin tưởng nơi Ngài.
Ngày nay, thời đại này vẫn còn tồn tại thứ men mang tên Pha-ri-sêu và Hê-rô-đê, thứ men đó vẫn còn tồn tại và hoạt động trong những con người không biết lắng nghe Lời Chúa, không biết suy gẫm việc Chúa đã thực hiện trong chính bản thân, trong chính cuộc sống của mình, mà ngược lại đã để cho sự dữ tức là ma quỷ điều khiển mọi suy nghĩ và các hành động của mình.
Chúa Giê-su muốn dạy cho các môn đệ của Ngài hiểu rõ biết tường tận sứ vụ của Ngài là đến trần gian để cứu chuộc nhân loại khỏi chết bởi quyền lực sự ác, phá bỏ xích xiềng tội lỗi giam hãm đời sống con người, và ban cho con người sự sống thần thiêng của Chúa, được làm con Chúa; chứ Ngài không đến trần gian chỉ để đáp ứng tốt hơn nhu cầu vật chất của họ mà thôi.
Men Kitô trái ngược hẳn với men Hêrôđê và Pharisêu. Đó là men yêu thương, khơi dậy lòng nhiệt thành hiến thân phục vụ trong vui tươi, hiền lành, khiêm tốn. Để men Kitô dậy lên, phải loại bỏ tinh thần thế tục và óc thực dụng là môi trường cho men Pharisêu và Hêrôđê phát triển.
Lm Anton Tuệ Mẫn